Người trung niên bị đánh đến mức răng cũng mẻ, một nửa gương mặt sưng tấy không nhìn ra hình dạng, ông ta che mặt nói: “Là thiếu tông chủ của Thượng Thanh Tông sắp xếp cho tôi làm thế”.
Ngô Bình: “Thiếu tông chủ đó tên gì? Còn nữa, ông hại chết mấy mươi người bằng cách nào?”
Người trung niên: “Chỉ có một vị thiếu tông chủ tên là Cơ Phùng Xuân. Trước đó tôi đã gạt được hai bùa thông hành”.
Ngô Bình hỏi: “Vậy hai bùa thông hành đó đâu?”
Advertisement
“Đã đưa ra ngoài rồi, kế đến sẽ dùng nó để đổi lấy huy hiệu tham gia đại hội Thượng Thanh, sau đó bán lại huy hiệu cho người nào cần”.
Ngô Bình cười nhạo: “Thượng Thanh Tông đúng là vô liêm sỉ”.
Advertisement
Anh lại hỏi: “Hai người đó đã bị ông giết?”
Người trung niên: “Đúng thế, toàn bộ thi thể đều bị tiêu hủy, tiếp đó sẽ có người mạo danh để tham gia đại hội Thượng Thanh thay họ”.
“Dám làm như vậy chỉ có các ông sao?”
Người trung niên: “Không chỉ bọn tôi mà còn vài thế lực nữa. Cuối cùng sáu mươi cái tên tham gia đại hội Thượng Thanh này nhiều nhất chỉ có một nửa là thật, còn lại đều mà giả danh”.
Ngô Bình: “Nói thế thì bùa thông hành trong tay tôi cũng phải đi đổi thành huy hiệu trước?”
“Đúng thế, chuyện này phải đến cung Thượng Thanh”.
“Ta thấy trên quảng trường trước đó có không ít người ra vào, chắc họ không phải đều là người tham gia đại hội Thượng Thanh nhỉ?”
Người trung niên: “Ừ, đa số họ đến là để làm ăn hoặc cầu tiên pháp. Đại thế giới Thượng Thanh có quan hệ với rất nhiều Khuyên giới và thế lực thiên ngoại, vẫn luôn giữ liên lạc với thế giới bên ngoài”.
Lại hỏi thêm mấy câu nữa, anh gật đầu rồi ném cả bốn người vào sào huyệt tà ma, sau đó phân hủy chúng thành năng lượng cơ bản.
“Xem ra đại thế giới Thượng Thanh này nguy hiểm hơn Thái Thanh nhiều”.
Giải quyết mấy người đó xong anh đi thẳng đến cung Thượng Thanh, cung Thượng Thanh tọa lạc trên đỉnh núi, trước cung điện là một bãi đất bằng phẳng rộng lớn được lát bằng ngọc tiên, mỗi một khối ngọc tiên đều có bùa văn huyền diệu, lờ mờ tạo thành một đại trận.
Ngô Bình vừa đáp xuống, ngọc tiên gần đó lập tức phát sáng. Ngay sau đó hai tu sĩ bay ra từ cung Thượng Thanh, họ đến trước mặt Ngô Bình nhìn anh hỏi: “Người đến là ai?”
Ngô Bình: “Lý Huyền Bình của Thái Thanh Tiên Tông đến tham gia đại hội Thượng Thanh”.
Hai người này nhìn nhau, người bên trái nói: “Tên trong danh sách của đại hội Thượng Thanh đã không còn chỗ, lần sau anh đến đi”.
Ngô Bình nhíu mày: “Đại hội Thượng Thanh có đến sáu mươi vị trí, tôi chiếm một vị trí trong đó, sao anh có thể nói không còn chỗ?”
Người này cười mỉa nói: “Tôi nói không còn là không còn, anh mau đi đi”, nói rồi hắn không kiên nhẫn xua tay.
Ngô Bình như có điều suy nghĩ, anh bỗng cười nhạo: “Các anh không cho phép tôi vào trong thật à?”
Người bên phải trợn to mắt: “Cung Thượng Thanh không phải là nơi anh có thể tự tung tự tác, cút đi”.