THẦN Y TRỞ LẠI

Đế Tân: “Chỉ cần cậu có thể dành ra một khu vực và hứa sẽ không tấn công các tà ma xâm nhập vào, tôi có thể khiến đại quân tà ma bỏ qua đế quốc Thiên Võ, chuyển sang tấn công khu vực khác”.  

 

Ngô Bình: “Khu vực mà ông muốn nhất định phải có đủ dân cư đúng không?”  

 

Đế Tân: “Dân cư tốt nhất không dưới chục tỷ”.  

 

Ngô Bình cười lạnh: “Ông nghĩ tôi sẽ đồng ý sao?”  

Advertisement

 

Đế Tân: “Chống lại tà ma, cậu không có phần thắng, chi bằng hợp tác với tôi, như vậy đều có lợi cho đôi bên”.  

 

Ngô Bình: “Chi bằng như vậy, ông dẫn tà ma quy phục tôi, tôi có thể độ hóa bọn họ”.  

 

Advertisement

Đế Tân nhìn anh: “Xem ra, không đến đường cùng, cậu sẽ không chết tâm”.  

 

Ngô Bình: “Người không hợp nhau, chín đỉnh đưa cho ông, ông đi được rồi”.  

 

Đế Tân nhận lấy chín đỉnh, nói: “Ân tình này tôi sẽ nhớ lấy, sau này nếu cậu bị tôi bắt được, tôi có thể tha cho cậu con đường sống”.  

 

Nói rồi, bóng người mơ hồ biến mất không thấy dấu, mang theo chín đỉnh.  

 

Ngô Bình đứng một lúc, trong đầu đã định vị được vị trí của chín đỉnh. Thì ra, anh đã để lại cấm chế trên chín đỉnh, anh dựa vào cấm chế này là có thể tìm được chín đỉnh dễ dàng.  

 

“Nếu tà mà sớm muộn gì cũng tấn công đế quốc Thiên Võ, vậy thì cứ đánh đòn phủ đầu trước”. Nói xong, anh đã biến mất.  

 

Sau đó, anh đến một lốc xoáy thời không. Lốc xoáy này nằm trong đế quốc Thiên Võ, có thể đi vào thế giới Tà Ma thông qua nó.  

 

Thân hình anh chớp lóe, biến hóa thành hình dáng tà ma, thân thể hư hư thực thực, lao vào trong lốc xoáy.  

 

Thân thể di chuyển lên xuống, nửa khắc đồng hồ sau, anh rơi xuống một vùng hoang vắng, mặt đất xám xịt, bầu trời thì đỏ như máu. Nơi này không có linh khí, trong không khí ngập tràn mùi hôi thối nhàn nhạt.  

 

Nơi này chính là thế giới Tà Ma, ban đầu lúc anh trấn thủ lối vào, đã từng tiến vào trong thế giới Tà Ma chém giết rất nhiều tà ma.  

 

Anh cảm ứng xung quanh, biết được vị trí chín đỉnh, mà nơi đó ắt hẳn cũng là đại cung của Đế Tân.  

 

Đang định đi tìm Đế Tân, thì trước mặt có một đám tà ma lao đến, ước chừng hơn trăm tên, đều là tà ma cấp thấp.  

 

Dáng vẻ những tà ma này đều rất kỳ quái, hình dáng kiểu gì cũng có, bọn họ nhìn thấy Ngô Bình thì đều bị hơi thở tà ma cấp cao của Ngô Bình dọa sợ, đều quỳ xuống đất, vẻ mặt kinh sợ, như đang đợi chuyện gì đáng sợ xảy ra.  

 

Thế nhưng quỳ một lúc cũng không thấy “tà ma cao cấp” này ăn sạch bọn chúng, mấy tà ma kia rất hiếu kỳ, ngẩng đầu quan sát anh.  

 

Ngô Bình cũng từng tiếp xúc mấy lần với tà ma, đương nhiên biết phải giao lưu thế nào, anh hỏi: “Các ngươi đang đi đâu?”  

 

Một tà ma có hình dáng một cô gái xinh đẹp nói: “Bẩm đại nhân, phía trước có vị đại nhân cần bổ sung năng lượng, chúng tôi đến cũng cấp thức ăn cho ông ấy”.  

 

Ngô Bình khẽ nhíu, anh hiểu loại sinh linh như tà ma, có thể ăn đồng loại để nâng cao thực lực nhanh chóng.  

 

Anh hỏi: “Thực lực ông ta mạnh hơn tôi sao?”  

Bình luận

Truyện đang đọc