THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 440

Mọi việc ở đó vẫn diễn ra suôn sẻ, người Đông Doanh cũng không tới kiếm chuyện khiến anh cũng tạm yên tâm.

Sau đó, anh quay lại biệt thự Thái Khang chuyên tâm tu luyện. Anh phải tu luyện thần ý đến mức hoàn hảo nhanh nhất có thể, sau đó mượn Luyện Thần Đồ để tu luyện thần thức.

Thần thức còn cao cấp hơn thần ý, là một đẳng cấp hoàn toàn khác. Thần ý có thể tách rời cơ thể, thăm dò sự vật trong một phạm vi nhất định. Thần thức thì có thể tấn công kẻ địch, thậm chí dễ dàng điều khiển tâm trí của người khác một cách vô cùng kỳ diệu.

Chỉ có điều, thần ý của Ngô Bình mới được luyện thành, vẫn còn cách thần thức một quãng xa.

Ba ngày liên tục anh tập trung luyện quyền pháp, dần dần đã đạt tới ngưỡng phản ứng trước khi ý thức kịp hình thành. Trước đó anh vẫn phải dùng ý thức để chỉ đạo hành động, động tác nhanh, tấn công rất chuẩn.

Thế nhưng giờ anh muốn vươn tới cảnh giới phản ứng trước cả khi ý thức kịp hình thành. Ý thức còn chưa nhận ra nhưng cơ thể đã kịp đưa ra phản xạ chuẩn xác nhất để phòng ngự hoặc tấn công.

Chiêu thức này đương nhiên càng lợi hại hơn. Tông sư có thể đạt tới cảnh giới này đều rất khó đối phó bởi khả năng phán đoán siêu phàm của họ.

Phản xạ trước khi hình thành ý thức thực ra chính là rèn luyện khả năng phán đoán của bản thân, khổ luyện để hình thành phản xạ từ trong tiềm thức. Bởi vậy, Ngô Bình đã nhờ Từ Quý Phi tới luyện quyền cùng anh để giúp anh rèn khả năng phán đoán.

Ban đầu anh và Từ Quý Phi ngang tài ngang sức. Nhưng dần dần, Ngô Bình đã nhận ra quy luật ra đòn của đối thủ. Anh có thể căn cứ vào ánh mắt, khí huyết, bước đi, cách vận khí,… của đối phương để đoán trước họ đang chuẩn bị xuất chiêu nào.

Mới luyện có nửa ngày nhưng Từ Quý Phi đã không còn là đối thủ của anh. Chỉ qua ba đến năm chiêu là anh đã hạ được ông ấy.

Từ Quý Phi vô cùng ngưỡng mộ liền thỉnh giáo Ngô Bình. Có điều, Ngô Bình có đôi mắt thấu thị tinh tường hơn hẳn người thường nên mới nhanh chóng đạt đến ngưỡng phản xạ trước ý thức.

Nếu so sánh thì Từ Quý Phi sẽ phải khổ luyện khó khăn hơn nhiều, giờ ông ấy mới miễn cưỡng được coi là đạt tới cảnh giới ý thức xuất hiện trước phản xạ của thần ý.

Chiều hôm đó, hai người họ đang so tài thì bên ngoài có tiếng ô tô đỗ lại. Đường Tử Di gõ cửa rồi bước vào, nói: “Có một người phụ nữ Đông Doanh tên là Noda Nobunaga đến tìm em, nhờ chuyển lời rằng cô ta muốn gặp anh”.

Ngô Bình: “Ồ? Là họ Oda sao? Là con cháu của Oda Tamura ư?”

Đường Tử Di: “Rất có thể, anh có muốn gặp không?”

Ngô Bình nghĩ ngợi một lát rồi hỏi: “Cô ta có nói tìm anh có chuyện gì không?”

Đường Tử Di: “Không nói. Đúng rôi, cô ta chính là người điều hành tập đoàn Kiyohide. Tập đoàn Kiyohide sở hữu khối tài sản hàng nghìn tỷ, bên dưới nó có rất nhiều công ty con. Lần này cô ta đến với tư cách nghiên cứu đầu tư, bên tỉnh đã cho người tới tiếp đón đặc biệt”.

Ngô Bình cười lạnh: “Sư huynh anh nói không sai, Oda Tamura căn bản không dám đặt chân lên lãnh thổ Viêm Long, cho nên chỉ có thể phái con cháu tới điều tra. Cô ta đến tìm anh chắc chắn là vì việc ở công trường”.

Từ Quý Phi vẫn chưa biết việc xảy ra ở công trường nên tò mò hỏi: “Chú em, ở công trường có việc gì sao?”

Ngô Bình: “Anh Ba, là việc Thần Võ Ti tra án, thứ lỗi cho em không thể tiết lộ”.

Bình luận

Truyện đang đọc