THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 1067

Ngô Bình nói: “Anh Đường đừng khách sáo. Tôi đã phối xong thuốc, sẽ cho anh dùng ngay đây”.

Anh liền gọi Đường An vào phòng luyện công, dùng thuốc đế giúp anh ta loại trừ mối họa tẩu hỏa nhập ma. Hai tiếng sau, Đường An đã ngồi xếp bằng điều hòa hơi thở, khí tức dần ổn định.

Ngô Bình thấy cũng đã tạm được liền để lại anh ta trong phòng tu luyện rồi ra ngoài xem Tạ Phi.

Lúc này Tạ Phi đã không còn đau đớn nữa, anh liền cho gã đi ra. Gã thay bộ quần áo sạch sẽ rồi đi theo anh ra sân sau.

Ngô Bình nhìn Tạ Phi, thấy tất cả vết thường thời trẻ của gã đã lành hết, hơn nữa vừa ngâm nước thuốc nên gân cốt của gã đều được mở ra. Tạ Phi bây giờ đã thể hiện rõ sự khác biệt, số mệnh trên đỉnh đầu gã cũng thay đổi rõ ràng!

Anh mỉm cười, nói: ‘Tạ Phi, bây giờ tôi sẽ dạy cho anh một bộ đoàn thể thuật, anh hãy nhìn cho kỹ!”

Trước khi truyền dạy Phích Sơn công, Tạ Phi cần phải luyện đoàn thể thuật một khoảng thời gian để gân cốt cứng cáp, như thế hiệu quả sẽ tăng gấp đôi.

Những gì anh dạy là đoàn thể thuật trung cấp, đối với Tạ Phi hiện tại là quá đủ.

Tạ Phi xứng danh là thiên tài về ngoại công, Ngô Bình chỉ dạy gã một lần mà gã đã học được kha khá. Sau khi được chỉ dạy thêm một lần gã đã làm rất chuẩn, gần giống hệt Ngô Bình.

Tạ Phi nhanh chóng thành thạo mười hai bộ động tác và tập đi tập lại nhuần nhuyễn. Lần đầu tiên luyện công, gã cảm thấy toàn thân nóng rực, có một luồng năng lượng mạnh mẽ sinh ra ở chỗ sâu trong cơ thể, càng ngày càng mạnh.

Sau khi luyện tập ba lần, sức mạnh này đã tràn ngập toàn thân, tài năng võ học vốn bị đè nén bấy lâu nay cuối cùng cũng được kích thích vào lúc này, gã đột nhiên trở nên khác hẳn lúc trước.

Hai mắt Ngô Bình sáng lên, nói: “Tốt lắm, tôi sẽ dạy anh tổ hợp đoàn thể thuật thứ hai, anh hãy tiếp tục luyện tập. Mấy ngày nữa tôi sẽ dạy anh Phích Sơn công”.

Tạ Phi cũng biết mình được lợi rất nhiều, vì vậy đột nhiên quỳ trên mặt đất: “Cậu Ngô, cảm ơn lòng tốt của cậu vô vàn. Sau này tính mạng của Tạ Phi sẽ là của cậu!”

Bây giờ, Ngô Bình đã mở cho gã một cánh cửa mới, thế giới bên ngoài cửa là điều gã chưa từng thấy trước đây, hiện tại gã đã biết mình phải đi như thế nào trong tương lai!

Ngô Bình nói: “Đứng dậy đi”.

Sau khi dạy cho Tạ Phi bộ đoàn thể thuật thứ hai, anh trở lại nơi Đường An tu luyện. Lúc này, Đường An đang ngồi trong phòng uống trà, trên mặt nở nụ cười thoải mái.

Ngô Bình vừa đi vào anh ta đã vội vàng đứng dậy nói: “Cậu Ngô, vất vả cho cậu quá”.

Ngô Bình nói: “Xem ra anh đang hồi phục tốt, hơi thở ổn định, nguy cơ ẩn đã được loại trừ. Tiếp theo anh có thể tiếp tục tu luyện, nhưng đừng dùng đan dược bừa bãi”.

Đường An nói: “Được, cám ơn cậu chỉ điểm.”

“Ngồi đi”, Ngô Bình nói, anh vẫn còn điều muốn nói với Đường An.

Hai người ngồi vào chỗ, Ngô Bình đưa hai cái bình cho Đường An rồi nói: “Tôi cho anh hai loại đan dược này, sau khi về nhất định phải cho Đường Thiên Hạc xem hai bình thuốc này. Đường Thiên Hạc am hiểu về việc này, thấy đan dược sẽ biết tôi lợi hại thế nào”.

Đường An gật đầu: “Cậu Ngô yên tâm, tôi sẽ cho Đường Thiên Hạc xem những loại đan dược này.”

Ngô Bình nói: “Nếu Đường Thiên Hạc hỏi thuốc ở đâu ra, anh có thể nói tôi sẽ tham gia bữa tiệc nhà họ Đường, lúc đó có thể gặp mặt”.

Đường An hai mắt sáng lên nói: “Cậu Ngô, cậu định thực hiện kế hoạch đó sao?”

Bình luận

Truyện đang đọc