THẦN Y TRỞ LẠI

 Ngô Bình: "Đó là sách triệu hồi sao?"  

 

Đạo Trần: "Vâng, thưa sư tôn. Cuốn sách triệu hồi này rất thần bí, nghe nói rằng mỗi lần sử dụng nó sẽ phải trả một cái giá rất đắt. Gia tộc Huyền Hà rất giàu có và mạnh mẽ, nhưng trước giờ chỉ dám sử dụng nó hai lần".  

 

Ngô Bình: "Triệu hồi ác ma đến từ vũ trụ chính, việc này thật sự rất thú vị. Đi thôi, đi xem một chút!"  

 

Advertisement

Ba người lại bay về phía trước một đoạn, sau đó họ bị một người đàn ông trung niên chặn đường, tay phải ông ta cầm một quyển sách, trong sách hiện ra hư ảnh của ba nghìn thế giới trông vô cùng huyền diệu.  

 

Ngô Bình dừng lại ở phía xa, lớn tiếng hỏi: "Các hạ chính là gia chủ của gia tộc Huyền Hà?"  

 

Advertisement

Người đàn ông trung niên vẻ mặt nghiêm nghị, đối với thực lực của Ngô Bình ông ta đã có hiểu biết nhất định. Ông ta cũng biết anh là kẻ thù của gia tộc Huyền Hà, cho nên không dám khinh suất”.  

 

"Các hạ hiện tại rời đi vẫn chưa muộn, nếu không ta gia tộc Huyền Hà sẽ cùng các hạ quyết một phen sống mái!"  

 

Ngô Bình đáp: "Muốn chơi một mất một còn với tôi? Ông không nhầm đấy chứ? Gia tộc của ông không phải là người đầu tiên gây sự với tôi sao?"  

 

Người đàn ông trung niên trịnh trọng nói: "Tôi đếm đến ba, nếu cậu không rời đi thì đến lúc đó có muốn rời đi cũng đã muộn!"  

 

Ngô Bình liếc nhìn quyển sách trong tay ông ta, cười nói: "Đây là sách triệu hồi đúng không? Tôi rất muốn xem, ông cứ triển khai đi!”  

 

Người đàn ông trung niên hít một hơi thật sâu và nói: "Nếu cậu đã liều lĩnh như vậy thì đừng trách tôi. Mở ra!"  

 

"Bùm!"  

 

Cuốn sách trong tay ông ta đột nhiên mở ra, một luồng sáng chói lóa từ trang đầu tiên của cuốn sách bùng lên, trong ánh sáng rực rỡ xuất hiện một con quái vật hình người. Con quái vật đầu báo, hàm răng sắc bén. Nó gầm lên, và bất ngờ lao về phía Ngô Bình.  

 

Người đàn ông trung niên trên mặt lộ ra vẻ đắc ý, cười to nói: "Hiện tại, cậu có hối hận cũng đã muộn!"  

 

Ngô Bình còn không chớp mắt, mười thanh thần đao đột nhiên xuất hiện trước mặt anh. Mười thanh thần đao này đã bị anh luyện hoá và hầu hết sức mạnh thực sự của chúng đã được đánh thức. Một ánh đao lóe lên, con quái vật đầu báo bị cắt móng vuốt và tai, nó thét lên và liên tục rút lui, không dám tấn công nữa.  

 

Người đàn ông trung niên ngẩn ra, lẩm bẩm nói: "Không thể nào! Đây là một sinh vật mạnh mẽ đến từ vũ trụ chính, vậy mà nó lại bị cậu đánh bại! Hơn nữa, đây không phải là thanh đao thần của tôi sao? Tại sao nó lại trở nên mạnh như vậy?"  

 

Ngô Bình mất kiên nhẫn, nói: "Sách tới đây!"  

 

Một lực rung lắc sinh ra khiến tay của người đàn ông trung niên tê dại, cuốn sách triệu hồi bay vào tay Ngô Bình. Anh đóng cuốn sách lại và con quái vật đầu báo biến mất ngay lập tức.  

 

Người đàn ông trung niên tái mặt vì kinh ngạc và hét lên: "Trả lại cuốn sách triệu hồi cho tôi!"  

 

Ngô Bình cất cuốn sách đi và bình tĩnh nói: "Bây giờ gia tộc Huyền Hà của ông có hai con đường để chọn. Con đường thứ nhất là biến thành cát bụi. Con đường thứ hai là quy thuận và đi theo tôi, từ nay phải tuyệt đối trung thành với tôi”.  

Bình luận

Truyện đang đọc