THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 1398

Canh Tổ ngẩn ra rồi bật cười nói với Ngô Bình: “Nhóc, cậu cũng quỷ quái lắm đấy”.

Ngô Bình nói: “Bên ngoài có rất nhiều người không muốn Canh Tổ khỏi bệnh, nếu không cho họ chút việc gì đó để làm thì họ sẽ vào đây gây rối”.

Nói rồi, anh lại viết một đơn thuốc khác đưa cho Quan Trùng Sơn rồi nói: “Ông bảo Đường Thiên Tuyệt chuyển sang mua đơn này”.

Quan Trùng Sơn đã biết Ngô Bình định làm gì nên không còn tranh luận với anh nữa, mà lập tức ra tìm Đường Thiên Tuyệt ngay, để ông ấy đi chuẩn bị thuốc.

Đường Thái Canh hỏi Ngô Bình: “Nhóc, dùng cách của cậu có thể loại bỏ hết ký sinh trùng trong người tôi à?”

Ngô Bình gật đầu: “Vâng”.

Đường Thái Canh hít sâu một hơi rồi nói: “Được, vậy phiền cậu giúp cho!”

Ngô Bình nói: “Quá trình tiếp theo sẽ rất đau đớn, Canh Tổ cố chịu một chút ạ”.

Đường Thái Canh cười phá lên nói: “Tôi đã chịu khổ cực mấy trăm năm nay nên chẳng còn sợ đau đớn gì nữa, cậu cứ làm đi, tôi sẽ không cau mày đâu”.

Ngô Bình gật đầu rồi lấy Ngũ Hành Tiên châm ra, sau đó cắm lên các huyệt vị của Canh Tổ. Mỗi khi cắm một mũi châm vào, anh lại truyền thêm tiên lực thuần dương vào kinh lạc của Canh Tổ.

Không lâu sau, kinh lạc trên toàn thân của Đường Thái Canh đã được lấp kín bằng tiên lực thuần dương. Ký sinh trùng trong người ông lão bị kích động, làm người ông ấy vừa đau vừa ngứa.

Ngay sau đó, đã có một lượng lớn sinh trùng bò ra ngoài rồi chui vào nước. Nước thuốc có tác dụng ngăn chúng sinh trưởng nên vừa tiếp xúc với nước một cái là chúng bơi nhanh vào bờ ngay.

Ngô Bình ném một miếng địa chi xuống nước, đám trùng nhao về phía ấy ngay rồi liều mạng chui vào trong.

Chục phụt sau, tất cả sinh trùng đều chui ra khỏi người của Đường Thái Canh, Ngô Bình lập tức bảo lão rời khỏi hồ thuốc.

Anh lấy một loại thuốc mỡ trong hòm thuốc của mình ra, đây là thuốc do anh điều chế, nó có tác dụng rất tốt với vết thương ngoài da. Anh lập tức thoa thuốc khắp người cho Canh Tổ.

“Canh Tổ, ông có thể nghỉ ngơi được rồi. Chờ da ông lành lại, tôi sẽ chữa trị cho ông tiếp”.

Đường Thái Canh có thể cảm thấy không còn một con ký sinh trùng nào ở trong người mình nữa, nhưng ông lão vân thấy người mình là lạ nên hỏi: “Nhóc, cậu từng bảo ký sinh trùng đã sinh trưởng trong người tôi, giờ chúng bỏ đi rồi, tôi có bị di chứng gì không?”

Ngô Bình gật đầu: “Có chứ, một phần gen của chúng vẫn lưu trong người ông, nó sẽ khiến thể chất của ông khác trước, nhưng đây chưa chắc đã là chuyện xấu đâu”.

Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Đường Thái Canh gật đầu: “Vậy thì tốt”.

Ông lão ngồi xếp bằng xuống điều hoà hơi thở, lực sinh mạng của cường giả cảnh giới Địa Tiên tầng thứ tư rất mạnh, trời chưa sáng thì thuốc bôi ngoài da đã khô hết rồi.

Ngô Bình gỡ các mảng thuốc xuống, để lộ ra lớp da mới của Đường Thái Canh.

Ngô Bình gật đầu nói: “Không đến nỗi nào, Canh Tổ, ông hãy uống viên Địa Nguyên Đan này, có nó hỗ trợ thêm thì ông sẽ khôi phục tu vi nhanh thôi”.

Đường Thái Canh mừng rỡ rồi vội nói: “Tốt, tài năng của cậu thật khiến người ta bất ngờ, Đường Môn thu nhận được một kỳ tài như cậu cũng là điều may mắn nhất đời”.

Uống đan dược xong, Đường Thái Canh tiếp tục tĩnh dưỡng, còn Ngô Bình và Quan Trùng Sơn thì ngồi sang một bên.

Bình luận

Truyện đang đọc