THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2930

Lúc này, anh hỏi: “Thương Lan Lưu Hoả ở đâu?”

Thương Lan Nộ Ba trả lời: “Tên phản bội đó đang ẩn nấp ngay trong Linh Bảo Động Thiên, cũng không biết lúc nào sẽ đánh ra ngoài”.

Ngô Bình: “Thế tôi sẽ canh ở đây, đợi ông ta xuất hiện”.

Anh tìm một khoảng sân yên tĩnh để tu luyện, không cho bất kỳ ai làm phiền, trừ phi Thương Lan Lưu Hoả xuất hiện.

Sau đây anh định tu luyện Thiên Địa Kiếm Quyết tầng thứ chín – Kiếm Trấn Sơn Hà.

Tầng này thật ra không khác là bao so với trọng kiếm của Thiên Cực Kiếm Kinh, chỉ là yêu cầu không cao bằng, chỉ cần luyện cho kiếm quang càng nặng càng tốt.

Đương nhiên, Ngô Bình hoàn toàn không cần tu luyện, nhờ vào sức mạnh tinh hà và kiếm vực, kiếm quang của anh đã có sức mạnh vô tận, có thể nghiền nát đỉnh núi, nghiền nát mặt đất chỉ bằng một cú đập.

Vậy nên luyện thêm một chút nữa, anh tu luyện lên tầng thứ mười – Nhất Kiếm Phá Vạn Pháp.

Tầng này cũng không khó với anh, nhờ vào sức mạnh tuyệt đối, anh có thể dùng kiếm quang trực tiếp phá giải những pháp thuật, thần thông thông thường, thế nên tầng này cũng không có gì để tu luyện cả.

Tu luyện Thiên Địa Kiếm Quyết đến đây là dừng. Tiếp theo sau, Ngô Bình tiếp tục tính toán sự biến hoá tầng thứ bốn của thần thông kiếm đạo Kinh Vỹ Thiên Địa.

Chớp mắt đã đến sáng sớm của ngày hôm sau, Ngô Bình đang định đi nghỉ ngơi một lát, uống một hớp trà thì bỗng nghe chuông cảnh báo, có người xông vào điện Kiếm Thần.

Anh lập tức bay lên không trung, nhìn thấy một đạo kiếm quang dưới đất đang di chuyển qua lại giết chóc, những nơi kẻ đó đi qua, mấy chục người ngã xuống trong vũng máu. Có thể nhìn ra được, kẻ tới chính là muốn giết người phục thù, ra tay cực kỳ tàn độc.

“Thương Lan Lưu Hoả, mày hỗn xược!”, Thương Lan Nộ Ba quát lên, tung mười thanh phi kiếm về phía kẻ kia.

Đối phương không đối đầu trực diện mà lập tức bay về phía xa.

Thương Lan Nộ Ba định đuổi theo nhưng Ngô Bình nói: “Để đó cho tôi”.

Anh điều khiển kiếm quang, truy sát Thương Lan Lưu Hoả kia. Tốc độ của anh nhanh hơn đối phương, bay được một đoạn ngắn, Thương Lan Lưu Hoả kia đã buộc phải dừng lại, ông ta đứng giữa không trung nhìn chằm chằm Ngô Bình.

“Cậu không phải là người của điện Kiếm Thần cậu là ai?”, ông ta trầm giọng hỏi.

Ngô Bình phát hiện ra, trông Thương Lan Lưu Hoả này rất khôi ngô, nhưng trong mắt tràn đầy oán hận, toàn thân bao trùm sát khí.

Ngô Bình: “Trương Tiểu Bình của Thiên Địa kiếm tông. Ông đã tới Cửu Thiên kiếm vực rồi, sao còn trở về giết hại người vô tội?”

Thương Lan Lưu Hoả hừ lạnh: “Người của Thiên Địa kiếm tông! Gan của Thiên Địa kiếm tông cậu lớn rồi, dám quản chuyện của Cửu Thiên kiếm vực tôi cơ đấy!”

Ngô Bình: “Tôi được Thương Lan Nộ Ba nhờ cậy, tới đây để bắt ông”.

Thương Lan Lưu Hoả cười ha hả: “Chỉ dựa vào cậu sao? Cậu cho rằng, tôi đường đường là đệ tử của Cửu Thiên kiếm vực lại sợ người của Thiên Địa kiếm tông các cậu sao?”

Ngô Bình: “Ông có sợ hay không cũng chẳng sao, nhưng tôi nhất định phải bắt được ông, sau đó giao cho điện Kiếm Thần xử phạt”.

“Thằng nhóc nói khoác không biết ngượng, chịu chết đi!”, Thương Lan Lưu Hoả nói xong lập tức ra tay. Cũng không biết ông ta làm động tác gì mà đã thấy bốn đạo kiếm quang từ bốn phía đâm về phía Ngô Bình.

Bình luận

Truyện đang đọc