Sau đó, anh lại sai Mã Bảo Ngọc đến hiệu thuốc mua thêm ít dược liệu nữa.
Mã Bảo Ngọc đi ngay, còn Ngô Bình tập trung nghiên cứu đan dược và bắt tay luyện lò đầu tiên là Thần Môn Đan.
Có năm phần dược liệu ở trước mặt anh, anh chỉ cần một phần thôi là đủ cho một lò rồi. Đan dược này dành cho yêu quái nên anh không cần luyện quá tốt, cuối cùng thành quả là hai viên Thần Môn Đan.
Advertisement
Đan dược có cấp tam phẩm, với Mã Bảo Ngọc thì đây đã là chuyện không thể, nếu anh luyện chế ra đan dược có cấp cao hơn thì sẽ khiến yêu quái nghi ngờ.
Luyện xong một lò Thần Môn Đan, Ngô Bình dùng các dược liệu còn lại kết hợp với dược liệu của mình để chuẩn bị luyện chế một lò Thần Môn Đan khác thích hợp với con người.
Advertisement
Theo kinh nghiệm của anh thì Thần Môn Đan có thể mở được một sức mạnh trong cơ thể, tương đương với mở thần tàng.
Sau một hồi suy nghĩ, anh đã vứt hai vị thuốc đi, sau đó cho thêm bốn vị khác vào.
Lần này, anh luyện chế mất hơn một tiếng, sau đó có bốn luồng đan khí bay lên rồi ngưng tụ thành bốn viên đan dược cấp đế phẩm trong tay anh.
Thấy thế, Ngô Bình uống luôn một viên rồi nhắm mắt cảm nhận dược lực.
Ngay sau đó, anh đã cảm thấy có một luồng sức mạnh kỳ diệu mở ra, cơ thể anh cũng có sự thay đổi, hai luồng nhiệt nóng tích tụ trong người anh. Tiếp đó, Ngô Bình thấy trong người mình còn có cánh cửa thứ tư, nó khác với phong môn, thiên môn, mệnh môn, mà nằm trong hư không, liên quan đến nguyên thần nên được gọi là thần môn.
Song, thể chất của anh quá mạnh, dược lực của một viên đan dược không thể mở được cánh cửa này, vì thế, anh đã uống viên thứ hai.
Lần này, anh thấy sâu trong ý thức của mình có một cánh cửa màu vàng mở ra, sau đó có một thần hồn vô cùng vĩ đại. Thần hồn này chính là anh!
Ngô Bình không ngờ Thần Môn Đan này có thể mở được sức mạnh bị áp chế của mình, nhưng anh chưa phóng sức mạnh này ra, vì tạm thời không cần thiết. Cùng lúc đó, anh cũng hiểu được tác dụng của Sâm La Giới với mình, đó chính là giúp anh thích ứng trước với kiếp nạn lớn, từ đó còn chuẩn bị sẵn mọi thứ.
“Xem ra cách thức tu luyện ở đây rất có hiệu quả trong đại kiếp, ngoài ra mình cần phải luyện đan để chuẩn bị cho lúc đó nữa”.
Sau đấy, Ngô Bình đã luyện chế nốt ba loại đan dược còn lại. Ba loại này đều có công dụng riêng, anh đã sửa đổi một chút để chúng phù hợp với cơ thể người.
Luyện đan xong, anh không vội mang đan dược ra ngay, mà gọi Mã Bảo Ngọc tiếp tục đi mua dược liệu. Anh quyết định sẽ nghiên cứu vài loại đan dược để đột phá lên pháp sư tầng thứ năm là ngưng tụ pháp thần.
Ba ngày sau, anh vừa củng cố tu vi vừa nghiên cứu các đan dược mà Mã Bảo Ngọc mang đến.
Cùng lúc đó, anh tiếp tục bảo ông ta mang đan dược mình đã luyện chế đến cho ba con yêu quái khác. Quả nhiên cả bốn con yêu quái đều rất vui mừng, chúng không chỉ trọng thưởng cho Mã Bảo Ngọc, mà còn tặng cho ông ta rất nhiều dược liệu quý. Hơn nữa, khi Mã Bảo Ngọc quay về thì còn cầm theo chín phương thức luyện đan và số dược liệu đủ để luyện chế các loại đan dược ấy.