THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 991

“Ở trong ạ”, một người nói rồi đi trước dẫn đường.

Hai bọn họ đi qua đại sảnh thì thấy một cái quầy dài, nó được làm từ một loại gỗ rất tốt, ngoài ra còn được điêu khắc rất đẹp, dài năm mét rộng một mét. Có một người đàn ông trung niên đang ngồi ở đó, ông ấy để râu, mặc đồ màu đỏ, tóc dài, người gầy khô, mắt trũng xuống, ông ấy đang lật giở sổ sách.

Ông ấy chính là chưởng quầy của cửa hàng cầm đồ, thấy Đường Băng Vân tới, ông ấy vội đứng dậy chào hỏi: “Cô chủ”.

Đường Băng Vân gật đầu: “Chưởng quầy, nửa tiếng nữa là cửa hàng khai trương rồi, bây giờ là thời kỳ nhạy cảm nên chúng ta phải hết sức cẩn thận”.

Chưởng quầy: “Xin cô chủ yên tâm, nếu họ muốn lợi dụng nơi này để đối phó Đường Lâu thì nhầm to rồi. Tôi đã làm nghề này hơn 50 năm, nhưng chưa sai sót bao giờ”.

Đường Băng Vân cười nói: “Chúng tôi biết rõ năng lực của ông rồi, à đây là Ngô Bình, chồng sắp cưới của tôi”.

Chưởng quầy vội chắp tay: “Chào cậu Ngô”.

Ngô Bình: “Chưởng quầy đừng khách sáo!”

Sau đó, anh tiện miệng hỏi: “Cửa hàng vừa khai trương, đã có nhiều khách chưa?”

Tiêu Tam Nhãn đáp: “Thưa cậu, cửa hàng này đã kinh doanh ở Thiên Kinh nhiều năm nên có một lượng khách ổn định rồi, giờ chỉ là chuyển chỗ khác thôi”.

Ngô Bình gật đầu: “Tốt lắm”.

Đường Băng Vân hỏi: “Chưởng quầy, chúng tôi muốn vào kho xem, phiền ông mở cửa nhé”.

Chưởng quầy gật đầu ngay: “Vâng”.

Ba người đi vào thang máy lên tầng 68, sau đó đi vào một con đường hẹp và dài, hai bên đều có camera.

Đi đến cuối đường thì họ thấy một cánh cửa bảo mật cực lớn được làm từ hợp kim ti tan nên vô cùng kiên cố.

Cửa bảo hiểm này được đặt làm ở nước ngoài, giá rất đăt, có đến ba tầng bảo mật. Đường Băng Vân và Ngô Bình phải tháo hết các vật có sóng ra thì mới được vào. Ngoài ra còn có robot thông minh kiểm tra, nếu thấy có điều gì đáng ngờ thì nó sẽ từ chối mở khoá.

Cửa bảo mật vô cùng kiên cố, có thể tránh nhiệt độ cao, thấp, hay thậm chí là axit.

Ba người đi đến trước cửa, Đường Băng Vân và Tiêu Tam Nhãn lấy chìa khoá ra tra vào ổ, sau đó còn phải kiểm tra vân tay, giọng nói và tròng mắt.

Cuối cùng, chưởng quầy nói một câu khẩu lệnh gì đó, câu khẩu lệnh này được thay mới mỗi ngày và chỉ có một mình ông ấy biết.

Cả quá trình chỉ mất một phút, sau khi thấy mọi thứ bình thường, robot thong minh đã mở cánh cửa nặng trịch ra.

Diện tích của kho này khoảng 2000 mét vuông, bên trong toàn là đồ cầm cố như ngọc, đồ cổ, sách, tranh và giấy tờ bất động sản.

Ngô Bình đi vào xong thì quan sát rồi nói: “Chưởng quầy, tất cả đồ cầm cố đều ở đây hết à?”

Tiêu Tam Nhãn đáp: “Chỉ những món đồ có giá trị trên 100 triệu hoặc thật đặc biệt thì mới được cất ở đây, còn lại thì ở kho khác, ở đó không được bảo vệ nghiêm ngặt như nơi này”.

Ngô Bình gật đầu, sau đó đi một vòng bên trong, đồng thời khởi động khả năng nhìn xuyên thấu.

 

Bình luận

Truyện đang đọc