THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 915

Ngô Bình chối ngay: “Cô đừng hiểu lầm, em đang hình dung cô xinh đẹp cơ mà…”

Bạch Băng mím môi cười: “Xem em cuống lên kia, cô chỉ đùa thôi. À, sau này đừng gọi cô là cô Bạch nữa, cô lớn hơn em có mấy tuổi thôi, sau này gọi là chị đi”.

Ngô Bình cười nói: “Vâng thưa chị, mà giờ muộn rồi, để em đưa chị về ký túc”.

Bạch Băng hắng giọng nói: “Em không muốn nói chuyện với chị tiếp à?”

Ngô Bình cạn lời: “Em chỉ muốn chị về nghỉ sớm thôi”.

Bạch Băng lườm anh: “Không thích thì tôi, ai bảo chị là hoạ thuỷ cơ chứ”, nói rồi, Bạch Băng bực bội bỏ đi.

Ngô Bình thấy Bạch Băng giở mặt còn nhanh hơn giở trang sách, anh lắc đầu rồi đuổi theo.

Đi được một đoạn thì Bạch Băng nói: “Ngô Bình, tuần sau em giúp chị một việc được không?”

Ngô Bình cười hỏi: “Việc gì thế ạ?”

Bạch Băng: “Đi dự đám cưới bạn trai cũ cùng chị”.

Ngô Bình ngẩn ra, bạn trai cũ của Bạch Băng ư? Nhưng anh đã bình thường trở lại, Bạch Băng xinh thế này thì có bạn trai cũng đâu có gì là lạ.

“Đám cưới bạn trai cũ thì đi làm gì?”, Ngô Bình cười hỏi.

Bạch Băng hờ hững nói: “Phải đi chứ”.

Ngô Bình nhún vai: “Được, em sẽ đi với chị”.

Bạch Băng cười nói: “Cảm ơn em nhé, hôm đó chị sẽ mời em đi ăn rồi nói chuyện”.

“Vâng”.

Đưa Bạch Băng đến cổng ký túc xong thì Ngô Bình dừng bước: “Chị nghỉ sớm đi nhé”.

Bạch Băng nhìn anh thật lâu rồi nói: “Tạm biệt”, sau đó xua tay rồi quay người lên tầng.

Ngô Bình phóng con xe điện về nhà.

Một đêm lặng lẽ trôi qua, sáng ngày thứ hai, Đường Băng Vân đã xuất hiện, đi cùng còn có một tên béo trắng trẻo, lông mày rậm, khi cười mắt đúng như hai đường thẳng.

Vừa thấy người đó, Ngô Bình đã biết là Đường An. Không chờ anh giới thiệu, Đường An đã giơ tay ra rồi cười nói: “Cậu Ngô, tôi là Đường An, đường chủ Thông Tin Đường của Đường Môn”.

Ngô Bình bắt tay với anh ta, hai người vừa chạm tay vào nhau, anh đã cảm thấy một luồng sức mạnh lớn: “Không ngờ anh Đường đã ở cảnh giới Nhân Tiên rồi, bái phục!”

Đường An cười lớn nói: “Chưa sánh với cậu Ngô được! Cậu còn trẻ thế này mà đã là đại tông sư cảnh giới Tiên Thiên rồi, thật khiến người ta bái phục, xưa nay đại tông sư rất ít, chắc chắn tiền đồ của cậu sẽ rộng mở”.

Ngô Bình bình thản nói: “Quá khen! Tôi đã chờ anh Đường từ lâu, tôi nghe Băng Vân nói anh đã điều tra ra manh mối rồi đúng không?”

Đường An gật đầu: “Cậu Ngô, chúng ta vào trong rồi nói chuyện nhé”.

Ngô Bình mời hai người vào phòng khách rồi đi pha trà, sau đó cả ba cùng trò chuyện.

Đường An nâng tách trà lên nhấp một ngụm rồi cười nói: “Trà ngon, cậu Ngô thật biết thưởng thức”.

Bình luận

Truyện đang đọc