THẦN Y TRỞ LẠI

 Lâm Nhu hỏi: “Tại sao phải đến đế quốc Thiên Võ, cậu có bạn bè ở đó à?”  

 

Ngô Bình cười bảo: “Tôi và Hoàng đế khá thân thiết, có thể sắp xếp chức vụ giúp hai người”.  

 

Anh không nói mình chính là đại đế Thiên Võ, dù sao hiện giờ mọi chuyện cũng chưa chắc chắn. Có những chuyện nên để trở về rồi hẵng nói với họ.  

 

Advertisement

Lâm Nhu hỏi tiếp: “Thật à? Thế tôi muốn làm nữ tể tướng có được không?”  

 

Ngô Bình đáp: “Dĩ nhiên là được rồi. Dù chị muốn trở thành Hoàng quý phi, tôi cũng giúp được”.  

 

Advertisement

Lâm Nhu đảo mắt nhìn anh: “Thôi đi!”  

 

Chu Mi cười bảo: “Cậu Ngô cừ thật, không ngờ cậu còn là bạn của Thánh nhân”.  

 

Ngô Bình nói: “Nơi này cách biên giới đế quốc Thiên Võ không xa lắm, ước chừng hơn mười nghìn dặm. Không bao lâu nữa, nơi này cũng sẽ trở thành lãnh thổ của đế quốc Thiên Võ!”

Chu Mi: "Thế lực mạnh nhất trong khu vực này là một thế lực được gọi là 'Thánh Tiên Tông', tông chủ của họ nghe đồn là bán thánh. Đế quốc Thiên Võ muốn nuốt chửng nơi này, tôi e rằng phải qua được ải Thánh Tiên Tông này trước".  

 

Nhưng Lâm Nhu lập tức nói: "Nếu là nước Long, điều đó chắc chắn sẽ không xảy ra. Nhưng nếu là đế quốc Thiên Võ, mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn".  

 

Ngô Bình: "Tại sao lại như vậy?"  

 

Lâm Nhu: "Tôi nghe nói rằng người sáng lập Thánh Tiên Tông là một vị thánh, ông ấy đã để lại một đạo thánh chỉ. Bất cứ ai có thể luyện thành công pháp mà ông ấy để lại sẽ là chủ nhân thực sự của Thánh Tiên Tông. Hoàng đế Thiên Võ không phải cũng là một vị thánh sao? Để cho hoàng đế tu luyện loại công pháp đó, như vậy chẳng phải đã trở thành tông chủ Thánh Tiên Tông rồi sao?"  

 

Ngô Bình kinh ngạc: "Còn có chuyện này sao?"  

 

Lâm Nhu: "Một thời gian trước, tôi có quen biết với một đệ tử của Thánh Tiên Tông, anh ấy đã nói với tôi về điều đó".  

 

Chu Mi cười nói: "Là La Ngọc sao? Anh ta rõ ràng có ý với muội, không có việc gì là lại chạy tới tìm muội".  

 

Ngô Bình: "Cái gì, có người theo đuổi Lâm trưởng lão của chúng ta sao?"  

 

Lâm Nhu trừng mắt nhìn sư tỷ: "Sư tỷ, không phải tỷ cũng vậy sao? Nạp Đô kia cứ vài bữa lại đến tặng quà cho tỷ".  

 

Chu Mi: "Tặng là việc của anh ta, nhưng tỷ đâu có thích. Tỷ không có hứng thú với anh ta".  

 

Ngô Bình đã cứu mạng Chu Mi, nhưng thái độ của Nạp Đô với Ngô Bình hôm nay khiến Chu Mi chán ghét.  

 

Lúc này, Ngô Bình thả Nhân Bì Viêm Dương ra, anh nói: "Viêm Dương, bây giờ Hắc Thiên Giáo đã không còn, để ta giúp ngươi loại bỏ những tà ma còn sót lại".  

 

Viêm Dương vẫn ở trong trạng thái ngủ sâu, vừa tỉnh dậy liền nghe nói Ngô Bình muốn giúp mình diệt trừ tất cả tà ma thì trong lòng vui mừng khôn xiết: "Đa tạ thượng tiên!"  

Bình luận

Truyện đang đọc