THẦN Y TRỞ LẠI

 Ông ấy cười nói: “Đại sư Lý, nếu cậu có thể chữa khỏi cho anh Liễu đây thì tốt quá rồi. Anh Liễu từng là đại sư luyện đan năm sao, nếu được cậu chỉ dẫn thêm thì sau này kiểu gì cũng nhận được quan hiệu”.  

 

Chỉ U: “Vết thương của Liễu tiên sinh khó trị là bởi thần hồn đã bị đan khí đả thương, hơn nữa đan khí ấy vẫn ở trong người tiên sinh, muốn loại bỏ nó thì cần có trình độ luyện đan cực cao”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Xem ra cô cũng là người trong ngành nhỉ. Đúng thế, ông ấy bị thương bởi đan khí, hơn nữa đan khí này còn rất mạnh. Do chất lượng của Thánh Vương Đan quá cao, ngoài ra còn có linh tính nên đan khí cũng có ý thức riêng. Nó rất gian xảo, muốn loại bỏ không hề dễ chút nào”.  

 

Nghe thấy thế, tim Liễu Chí Mưu đập thình thịch: “Đại sư Lý, cậu có chữa được không?”  

Advertisement

 

Ngô Bình: “Chỉ cần áp chế được đan khí này thì có thể xử lý được nó, như vậy thì ông chẳng những khôi phục lại tu vi, mà sau đó còn dùng được đan khí. Tuy nó chưa có hiệu quả như Thánh Vương Đan, nhưng cũng có một phần mười tác dụng đấy”.  

 

Liễu Chí Mưu mừng rỡ: “Một phần mười ư?”  

 

Advertisement

Ông ấy biết rõ, dù chỉ ngầy ấy thôi thì cũng khiến mình lột xác rồi.  

 

Ngô Bình cười nói: “Đúng thế, cũng có thể nhiều hơn một chút”.  

 

Sau đó anh hỏi: “Ngày xưa, có bao nhiêu đan khí chui vào người ông?”  

 

Liễu Chí Mưu: “Sáu, hai cái chui vào người, bốn cái khác thì đã bị tôi phong ấn rồi”.  

 

Ngô Bình sáng mắt lên: “Bị ông phong ấn ư? Ở đâu thế?”

Liễu Chí Mưu nói: “Một chiếc đỉnh ngọc, đó là bảo vật mà Ngọc Đỉnh Đạo Tôn khi xưa để lại”.  

 

“Những đan khí này cũng có chút tác dụng, không thể lãng phí”.  

 

Liễu Chí Mưu nói: “Tôi lập tức đi lấy đỉnh ngọc”.  

 

Ngô Bình khua khua tay: “Không cần sốt ruột, tôi kiểm tra trước đã, về sau lại chữa trị cho ông”.  

 

“Được”. Liễu Chí Mưu vội nói.  

 

Anh đi vào đại điện, Liễu Chí Mưu nói: “Thầy luyện đan Lý, phải chăng muốn tiến hành kiểm tra Đan Tông sáu sao?”  

 

Ngô Bình ngẫm nghĩ, nói: “Kiểm tra Đan Vương tám sao trước đã”.  

 

Ánh mắt Liễu Chí Mưu sáng lên: “Được!”  

 

Bên cạnh xuất hiện một tờ đan phổ, bên trên có tám loại đan dược, mỗi một loại đều rất khó luyện chế, hơn nữa càng về sau, độ khó lại càng cao.  

 

Liễu Chí Mưu: “Thầy luyện đan Lý, chỉ cần có thể luyện chế năm loại đan dược bất kỳ trong đó là có thể trở thành Đan Vương tám sao”.  

 

Ngô Bình: “Ừ, vậy thì bắt đầu đi”.  

 

Liễu Chí Mưu: “Mời!”  

 

Bình luận

Truyện đang đọc