Cột ánh sáng vừa biến mất, phía nam có một hư ảnh Thần Ưng bay vào trong chín tầng trời, hai cánh do vô số phù văn tạo thành, cảnh tượng này cực kỳ khiến người ta khiếp sợ.
Ngay sau đó, các nơi liên tục bộc phát ra những khí tức khiếp người, mỗi một khí tức đều không dễ chọc, đều là của cao thủ cấp bậc Đạo Tổ, hơn nữa còn là loại Đạo Tổ vô cùng mạnh mẽ kia!
Khoảng thời gian trước dùng binh tác chiến, Ngô Bình lấy được rất nhiều khen thưởng, trong đó bao gồm rất nhiều trang bị của tiên binh tiên tướng, và các loại đan dược bùa chú, anh phân phát toàn bộ những vật tư này cho tinh binh của đế quốc Thiên Võ.
Advertisement
Mỗi ngày Ngô Bình đều luyện binh, tu luyện, luyện chế đan dược, đảo mắt đã hơn nửa tháng. Trong khoảng thời gian này, diện tích của đại lục Hồng Hoang càng rộng lớn hơn. Cuối cùng thì đại lục Hồng Hoang trong nhận biết trước đây của Ngô Bình cũng ở cùng một không gian với đế quốc Thiên Võ của anh, chỉ là cách nhau vô cùng xa xôi.
Về phần Tiên Đình, rốt cuộc cũng bắt đầu phát huy sức ảnh hưởng lớn mạnh của mình, tất cả thế lực khá có sức ảnh hưởng đều nhận được sắc phong, ngay cả đế quốc Thiên Võ cũng nhận được tên gọi chính thức, nước Thiên Võ.
Advertisement
Nước Long đã được khôi phục địa bàn trước đây, nhưng hoàng đế của nó lại bị giáng thành quốc vương nước Long. Rất rõ ràng, nước Long đã mất đi giá trị.
Bởi vì Đại Thiên Tôn, sức ảnh hưởng và địa vị của Học phủ truyền kỳ và Thiên Đạo Môn cũng tăng cao. Trời nam biển Bình, vô số tu sĩ của đại lục Hồng Hoang hội tụ, gia nhập hai thế lực lớn này.
So ra thì, Côn Luân Kiếm Cung của Ngô Bình không có danh tiếng gì, người đến nương tựa cũng không nhiều.
Mặc dù sức ảnh hưởng của Tiên Đình tăng lên, nhưng sức ảnh hưởng của Thần tộc vẫn còn đó, dù sao hai bên vẫn đang chiến đấu, chưa phân thắng bại. Trước mắt, Tiên Đình chỉ là lấy được quyền khống chế đại lục này mà thôi. Hơn nữa hiện giờ, sự khống chế của Tiên Đình đối với địa lục Hồng Hoang mới chỉ giới hạn ở khu vực rất nhỏ, thế lực trong khu vực rộng lớn hơn hoàn toàn không phục tùng Tiên Đình.
Đáng nói chính là, hai thần tướng trấn thủ tà ma qua lại thân thiết với anh lúc trước lập được công lớn trong trận chiến này, bây giờ đều đã là tướng quân trong Tiên Đình, bởi vậy tu vi cũng tăng nhanh vượt bậc.
Ngô Bình có thể cảm nhận được, sức ảnh hưởng và thế lực của Tiên Đình đang vững bước tăng lên, anh có thể chắc chắn, quyền uy của Tiên Đình sẽ từ từ thẩm thấu đến mỗi một ngóc ngách.
Quả nhiên, trong khu vực chịu ảnh hưởng của Tiên Đình bắt đầu thành lập phủ nha, huyện nha, hương quán, thống nhất tiền tệ, tiêu chuẩn đo lường…
Ngày hôm nay, Ngô Bình đang truyền thụ kiếm thuật cho đệ tử trong Côn Luân Kiếm Cung, chợt thấy sau núi có một luồng kiếm quang xông lên tận trời. Đây là Hỏa Hoàng Nhi đột phá rồi, Thiên Cực Kiếm Kinh của cô bé đã tu luyện đến tầng hai mươi hai, thật ra thực lực cũng không dưới Ngô Bình.
Ngô Bình rất vui vẻ, nói: “Hoàng Nhi, từ giờ trở đi, con chính là cung chủ mới của Côn Luân Kiếm Cung”.
Hỏa Hoàng Nhi cười nói: “Bố, con chỉ sợ mình không thích hợp làm cung chủ, ngoài luyện kiếm ra, con không muốn quản chuyện gì cả”.
Ngô Bình nói: “Con không cần quan tâm cung chủ làm cái gì, chỉ cần vào thời khắc nguy cấp, con có thể đứng ra bảo vệ đệ tử của Côn Luân Kiếm Cung là được rồi”.
Hỏa Hoàng Nhi nghĩ cũng đúng, nói: “Được, vậy con sẽ làm cung chủ của Kiếm Cung thay bố”.