Nguỵ Quang híp mắt lại nói: “Mày đến đúng lúc lắm, cứ chờ đấy!”
Uỳnh!
Khí tức của Tử Phi bùng nổ, cô ấy đã thi triển tài năng của Chân Tiên, song sức mạnh Linh Đài vừa tuôn ra đã bị Ngô Bình kìm lại.
Nguỵ Quang hét lên rồi thi triển bản lĩnh của Chân Tiên, song ông ta vừa sức mạnh Linh Đài ra thì đã bị Ngô Bình áp chế.
Advertisement
Không biết anh đã xuất hiện cạnh Nguỵ Quang từ lúc nào, sau đó ấn tay lên vai ông ta, bí lực mục nát cùng bí lực suy yếu cùng tiến vào linh đài và cơ thể của Nguỵ Quang, mặt ông ta bỗng già nhanh trông thấy, đôi mắt cũng thoáng qua vẻ tuyệt vọng.
Sau đó, toàn thân ông ta bắt đầu mục rữa với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được, loáng cái chỉ còn lại bộ xương, đến linh đài cũng tan biến.
Ngô Bình quan sát hiệu quả của bí lực rồi ngạc nhiên nói: “Lực sát thương của bí lực này mạnh quá!”
Advertisement
Tử Phi: “Đáng đời ông ta!”
Ngô Bình: “Vậy là xong, Tử Phi, chúng ta đến mỏ vàng thiên thôi”.
Hai người đến nơi thì Ngô Bình nhìn thấy có nhiều nhân công đang làm việc ở đây. Họ đào rất nhiều hố dưới đất, sau đó cứ thế đào sâu xuống tiếp.
Thấy vậy, Ngô Bình nói: “Thần niệm không thể phát hiện ra vàng thiên nên đành bắt nhân công đào à?”
Tử Phi gật đầu: “Đúng thế, việc đào xới rất phiền nên cần thuê nhiều nhân công. Anh nhìn họ đi, bọn họ đều làm nghề này mấy đời rồi nên có nhiều kinh nghiệm lắm”.
Một người quản lý ở đây đi tới, vì biết Tử Phi nên người này ngạc nhiên nói: “Đại tiểu thư, cô về khi nào thế? Nhà họ Nguỵ đang lùng bắt cô đấy”.
Tử Phi nói: “Ông Chu, tôi đến tiếp quản mỏ này của nhà họ Nguỵ”.
Người họ Chu ấy là quản lý ở đây.
Ông Chu nhìn Ngô Bình rồi nói: “Tiểu thư có chắc không?”
Tử Phi: “Có, không thì tôi đến đây làm gì”.
Ông Chu hít sâu một hơi rồi nói: “Tốt, các cao thủ mà nhà họ Nguỵ cử tới đều đang ở trong ngôi nhà đằng trước, chỉ cần giải quyết được họ thì tôi sẽ giúp đại tiểu thư giành lại quyền quản lý nơi này”.
Ngô Bình bay lên cao, sau đó đáp thật mạnh xuống ngôi nhà ấy, anh phá vỡ nóc nhà rồi xuất hiện trước mặt bốn tu sĩ.
Trong số này có hai Thần Tiên, hai Chân Tiên, nhưng khi Ngô Bình xuất hiện trước mặt họ thì cả bốn đều bị sức mạnh Động Thiên mạnh mẽ của anh làm cho tái mặt.
Bụp!
Cả bốn quỳ xuống đất, không dám nhìn Ngô Bình.
Anh nói: “Các người do nhà họ nhà họ Nguỵ cử đến đây hả?”
Một Chân Tiên đáp: “Vâng”.
Ngô Bình: “Tôi không giết các người, đi đi”.