THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 932

Thi Công Danh nói: “Con thì biết cái gì, với địa vị của cậu ấy thì mấy chục triệu có là bao. Nhớ lấy, sau này mà có cơ hội thì nhất định phải qua lại với cậu ấy nhiều vào”.

Đồ Bảo Toàn gật đầu thật mạnh: “Vâng, con nhớ rồi”.

Ngô Bình lái xe thật nhanh về nhà bb, giờ mới hơn bảy giờ sáng, mẹ cô ấy đang chuẩn bị đồ ăn sáng.

Thấy Ngô Bình quay lại, bà ấy tươi cười nói: “Tiểu Bình, mau vào ăn sáng đi”.

Ngô Bình cũng không làm khách mà ngồi ăn với bb luôn. Vì sáng nay có tiết dạy nên ăn xong là Ngô Bình kéo Ngô Bình đi luôn, mẹ cô ấy có giữ thế nào cũng không được.

Khoảng một tiếng sau, Ngô Bình đã đưa bb đến trường, sau đó lái xe về nhà mình.

Về tới nhà, anh bê hai khối dược phách xuống xe rồi mang vào phòng nghiên cứu.

Trong khối dược phách nặng năm cân có mọt cái cây màu tím to như bàn tay, ngoài ra cây này đã kết được hai trái cùng màu.

Ngô Bình nhìn chăm chú vào cái cây đó rồi lẩm bẩm: “Không lẽ là Tử Tô Tiên Thủ?”

Trong cuốn sách về thuốc có nói Tử Tô Tiên Thủ là một loại dược liệu rất nổi tiếng, một trong các tác dụng của nó là giúp người tu hành tiến vào trạng thái tỉnh ngộ. Nếu dùng nó để chế thuốc thì có thể luyện chế ra một loại đan dược rất quý là Tỉnh Ngộ Đan!

Loại đan dược này có rất nhiều công dụng, giúp ích rất lớn cho các tu sĩ đang ở ngưỡng chuẩn bị đột phá.

“Được đấy, kiếm được món ngon rồi”, Ngô Bình mỉm cười rồi nhìn sang khối thứ hai.

Khối này nặng 15 cân, bên trong có một dây mây màu xanh, trên đó có mấy chiếc lá màu vàng, dưới nữa thì có hai quả dưa to như nắm đấm cùng màu.

“Dưa vàng có tác dụng bổ khí dưỡng thần, hiệu quả tương tự như Long Hổ Luyện Hình Đan”, Ngô Bình mỉm cười rồi lấy kiếm Sát ra định xẻ khối dược phách này.

Nhưng ngay sau đó, anh chợt nghĩ ra điều gì đó. Vì anh phát hiện khối dược phách này được linh khí của quả dưa nuôi dưỡng nhiều năm nên màu cũng đã ngả vàng. Nếu mài nó thành hạt châu rồi sâu thành chuỗi thì chắc chắn sẽ rất đẹp, đeo lâu trên người sẽ giúp kéo dài tuổi thọ và khoẻ mạnh hơn.

Nhưng anh không biết cách làm nên đành gọi cho Đồ Bảo Toàn.

“Tử Di, anh có một khối hổ phách màu vàng, hôm nào em kiếm ai gia công nhé, khối này rất đặc biệt, dùng nó làm trang sức thì có tác dụng rất lớn với sức khoẻ”.

Đồ Bảo Toàn nghe xong thì rất ngạc nhiên: “Còn thứ như vậy ư? Được, em nhớ rồi, em sẽ kiếm một người thợ thật giỏi”.

Ngô Bình bỏ điện thoại xuống rồi lại cẩn thận xẻ khối dược phách ấy ra, sau đó chầm chậm lấy hai quả dưa vàng ra ngoài. Đoạn dây mây cũng là đồ tốt, dùng ngâm rượu thì có thể phát huy tác dụng tốt hơn.

Chỗ hổ phách màu vàng còn lại thì Ngô Bình gói cần rồi chờ Đồ Bảo Toàn đến lấy, sau đó anh lấy mấy đoạn dây mây ra rồi mang tới hầm rượu.

Lúc xây nhà, Ngô Bình đã xây hai mật thất, một trong số đó là hầm rượu, anh đã lấy được nhiều rượu quý của nhị sư huynh và Diệp Huyền nên cất hết ở đây.

Bây giờ, anh tìm một bình rượu ủ lâu năm, sau đó cắt sợi dây mây thành mấy đoạn rồi bỏ vào trong. Ngâm một thời gian nữa là có thể uống được, hiệu quả tốt ngang với linh đan.

Anh lấy một quả dưa vàng ra rửa rồi ăn, dược tính của nó rất mạnh, tu sĩ chưa tiến vào cảnh giới Tiên Thiên không thể ăn được, nhưng anh thì không sao.

Bình luận

Truyện đang đọc