THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 3058

Ngô Bình đã đến gần, nắm lấy cổ áo Khuất Cung Minh, bình thản nói: “Tôi là người nói lý lẽ. Đi, dẫn tôi đến gặp người anh Tể tướng của anh”.

Bị anh nắm cổ áo, Khuất Cung Minh hồn bay phách lạc, run rẩy nói: “Chớ làm bậy. Anh tôi là Thiên Tiên đấy!”

Ngô Bình vung tay tát gã: “Dẫn đường, nếu không tôi đánh chết anh!”

Khuất Cung Minh hết cách, mạng sống là quan trọng nhất, đành phải dẫn đường cho anh. Ngô Bình cưỡi độn quang, cùng đám người Lãnh Như Yên đến phủ Tể tướng.

Tể tướng nước Kim Ưng tên Khuất Kim Tàm。

Lúc này, Khuất Kim Tàm đang tiếp khách ở nhà. Đột nhiên cửa bị đá tung, một luồng khí tức kinh khủng ập đến. Sau đó Khuất Kim Tàm thấy em trai ruột Khuất Cung Minh bị bắt đến đây và đang đứng ngay phía trước.

Khuất Kim Tàm vừa kinh ngạc vừa giận dữ, nghiêm giọng quát: “Là ai? Sao lại bắt em tôi?”

Ngô Bình cười nói: “Em trai Tể tướng bắt nạt người của tôi, ép chúng tôi mua lương thực với giá gấp bốn lần giá thị trường, nếu chúng tôi không mua thì sẽ giế t chết. Tôi là người nói lý lẽ nên dẫn người đến đây để Tể tướng phân xử”.

Khuất Kim Tàm cười khẩy: “Giá cao gấp bốn lần không đắt. Anh đến chỗ tôi thì ít nhất phải có giá gấp mười!”

Ngô Bình càng vui hơn: “Hai người không hổ là anh em, người này còn vô lý hơn người kia. Thế thì tôi phải tìm quốc vương của Kim Ưng để nói cho ra lẽ rồi”.

Khuất Kim Tàm lạnh giọng: “Anh thấy mình có cơ hội sao?”

“Ầm!”

Ngô Bình bất ngờ đấm vào bụng Khuất Kim Tàm. Gã ta kinh ngạc, vừa vận lực Linh Đài để chống cự thì cảm thấy một luồng kiếm khí đáng sợ xộc thẳng vào thế giới Linh Đài của mình.

“Rắc!”

Trong nháy mắt, thế giới Linh Đài mà gã ta vất vả lắm mới mở được đã bị ánh kiếm chém vỡ!

Gã ta hừ giọng, cả người run rẩy, mặt tái nhợt, hét lên: “Anh dám phá hỏng Linh Đài của tôi!”

Mặt Ngô Bình lạnh như băng: “Tên họ Khuất kia, trong mắt tôi, thứ Hư Tiên rác rưởi như anh còn không bằng một con chó! Anh ỷ mình mở được Linh Đài nên có thể xem thường tôi. Giờ thì sao, tôi phá Linh Đài của anh rồi, anh còn dám ương ngạnh không?”

Khuất Kim Tàm phun ra một ngụm máu tươi, khí tức Thiên Tiên trên người dần rút lui. Không còn Linh Đài, tu vi của gã ta còn chẳng đạt đến Địa Tiên Bất Tử.

“Ra tay ác độc lắm!”, gã ta gào lên.

Ngô Bình bảo: “Đừng gấp gáp, chuyện ác độc hơn còn ở phía sau. Anh làm Tể tướng ngần ấy năm, chắc hẳn đã vơ vét không ít của cải xương máu của dân nhỉ?”

Khuất Kim Tàm thất kinh: “Anh muốn làm gì?”

Ngô Bình nói: “Đem hết tiền mà anh đã vơ vét ra đây. Thiếu một đồng, tôi cũng đánh chết anh!”

Đương nhiên Khuất Kim Tàm không muốn lấy tiền ra. Nhưng mạng sống quan trọng, gã ta không dám phản kháng, đành ngoan ngoãn giao nộp tiền của.

Ngô Bình rất kinh ngạc khi Khuất Kim Tàm lấy tiền ra. Không ngờ Tể tướng nước Kim Ưng này trữ một lượng lớn linh thạch, tiên thạch, linh dược, bảo phù, đan dược, vân vân.

Tính sơ sơ, những thứ này trị giá ít nhất năm trăm triệu tiền báu!”

Anh cũng không khách sáo, thu hết đồ vào túi, sau đó lôi Khuất Kim Tàm đi gặp quốc vương của Kim Ưng.

Bình luận

Truyện đang đọc