THẦN Y TRỞ LẠI

Vài âm thanh trầm thấp vang lên, bốn lính gác canh cứ điểm trên cao đều bị hạ gục, Ngô Bình cử binh đặc chủng và quân trinh sát, đặt bốn quả bom cao năng lần lượt ở các boongke ngoài cửa nhà máy điện, rồi dùng quần áo che lại.

Lính gác bị hạ gục, quân địch bên trong nhà máy điện chẳng mấy chốc đã phản ứng lại, một người trong tiểu đội ra ngoài điều tra. Lúc này, ngay cả bốn tay bắn tỉa bên trong của Ngô Bình đều đồng thời nổ súng, mười hai người trong chốc lát đã có bốn người ngã xuống.

Đến khi bọn họ tìm được boongke, thì mười hai người đã chết mất sáu. Sáu người còn lại chỉ đành nâng tay nổ súng tán loạn.

Sau đó, lại có một tiểu đội quân địch xuất hiện, bắt đầu nổ súng tán loạn về phía tòa nhà đối diện, thậm chí còn phóng cả mấy hỏa tiễn.

Một đợt tập kích nổ ra, mấy chục người tiểu độ này lập tức tiến vào một boongke. Cùng lúc đó, tay bắn tỉa của đối phương cũng bắt đầu vào chỗ, chuẩn bị dùng hệ thống phản bắn tỉa để tìm kiếm vị trí mấy người Ngô Bình.

Ngô Bình nói: “Tạm biệt”. Nói rồi, một quả bom cao năng lập tức nổ tung.

Tiếng động vang dội khắp nơi, ánh lửa vươn thẳng lên trời, toàn bộ mấy chục người bên trong boongke đều bị nổ tung lên trời.

Sáu tên quân địch còn lại trong lúc ngây ngốc thì quân đặc chủng đã xông lên, dùng súng tự động giải quyết bọn họ.

Sau đó, lính đặc chủng tiến vào nhà máy điện, lại lắp đặt thiết bị nổ trên đường mà quân địch nhất định phải đi qua.

Tiếng nổ lớn đả động đến rất nhiều quân canh giữ bên trong, lần này có hơn trăm người nối đuôi nhau xông ra. Lúc này, Ngô Bình đã mai phục ở một khu cao trong nhà máy điện, lại nổ súng bắn trúng thuốc nổ.

Tiếng nổ vang vọng, lại có mấy chục người được tiễn lên đường, cũng có mấy chục người bị sóng khí kinh khủng đánh bay, đánh mất sức chiến đấu.

Ngô Bình lập tức ra lệnh dùng hết hỏa lực, số lượng quân địch còn lại đều bị tiêu diệt, còn mau chóng thay quần áo của quân địch.

Trong hệ thống có thể cải trang quân địch bằng quần áo, đương nhê làm như vậy sẽ gặp nguy hiểm rất lớn, rất dễ bị nhận ra.

Hai mươi người trong đó thay quần áo quân địch, những người còn lại thì ở bên ngoài chế tạo. hỏa lực, thu hút sự chú ý.

Sau nửa phút, bên trong nhà máy điện lại có binh sĩ của hai tiểu đội xông ra, khoảng chừng hơn một trăm năm mươi người. Nhóm Ngô Bình đều nằm dưới đất, giả vờ như đang hôn mê, xung quanh để rải rác súng máy.

Năm dưới đất giả vờ hôn mê cũng không cần phải có kỹ thuật diễn gì, mà xung quanh xảy ra những vụ nổ dữ dội, nên quần áo trên người bọn họ cũng đầy máu.

Người của hai tiểu đội mau chóng nhìn khắp hiện trường, sau đó lao về phía cửa, bởi vì hướng đó phát ra tiếng sung, có đạn bắn về phía bọn họ.

Đám người lập tức chia thành hai hướng, một trái một phải, bọn họ cách nhóm hai mươi người đang giả chết của Ngô Bình chừng bảy tám mươi mét.

Ngô Bình mở mắt nhìn chốc lát, sau đó thấp giọng nói: “Ngay khi có vụ nổ thì lập tức bắn!” Nói xong thì nâng tay với hai khẩu súng, hai kíp nổ cậu sắp xếp trước đó lập tức nổ tung, mấy chục người đều bị tiễn đi.

Hiện trường hỗn loạn, mà nhóm Ngô Bình đã dựng sáu khẩu súng máy, bắn về phía những người còn lại, đồng thời cũng ném đến mấy chục quả lựu đạn.

Tiếng nổ vang lên liên tục, hơn một trăm người này anh chóng bị tiêu diệt. Nhóm Ngô Bìn lập tức cầm súng rút lui về phía sau, kết quả lại chạm mặt một tiểu đội đang xông lên.

Bởi vì diện tích nhà máy điện rất lớn, toàn bộ quân chỉ viện của quân địch khi đến cần có thời gian, tiểu đội này đúng lúc lại cách gần nhất.

“Có chuyện gì vậy?”, đội trưởng hỏi.

Ngô Bình nói: “Quân địch hơn nghìn người, hỏa lực mạnh, chúng ta bị nổ thương vong, chỉ đành rút quân!"

Đội trưởng này nói: “Các cậu ra phía sau nghỉ ngơi đi!” Nói xong thì dẫn thuộc hạ xông về phía trước.

Bình luận

Truyện đang đọc