THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 256

Ngô Bình thi triển Kim Cương Long Trảo Thủ rồi tùm lấy vai của Lý Ngư Long, ông ta hét lên rồi nhanh chóng lùi lại, nhưng vẫn không thoát được khỏi cánh tay dài của Ngô Bình.

Một cơn đau thấu xương truyền tới, vai ông ta đã bị bóp nát, Lý Ngư Long gào thét rồi ngã xuống đất.

Ngô Bình liên tục bắn chỉ phong ra vào đan điền và các huyệt đạo khác của Lý Ngư Long.

Lý Ngư Long thấy người mình mềm nhũn, một luồng khí nóng từ lòng bàn chân lan đến tim, ông ta tái mặt hét lên: “Cậu dám phế tu vi của tôi, a…”

Lý Ngư Long nhảy bổ về phía Ngô Bình như đã phát điên, nhưng ông ta vừa nhảy lên thì đã thấy hai chân mình mềm nhũn rồi ngã bụp xuống đất.

Ngô Bình lạnh lùng nói: “Cảm giác thế nào?”

Lý Ngư Long thều thào hỏi: “Tại sao cậu lại phế tu vi của tôi?”

“Hôm nay, ông định mượn tay Nghiêm Lập Chân để xử lý tôi rồi lấy đó để đả kích Trác Khang đúng không?”

Lý Ngư Long căm hận nhìn anh nói: “Thế thì sao? Hôm đó, nếu không tại cậu thì Nam Thành đã là của tôi rồi”.

Ngô Bình nói gằn từng chữ: “Vì thế tôi mới phế tu vi của ông, nếu ông còn chọc đến tôi nữa thì tôi sẽ giết ông luôn”.

Lửa giận trong lòng Lý Ngư Long lập tức tắt ngúm, thay vào đó là một nỗi sợ hãi đến tột cùng, ông ta run rẩy nói: “Tôi cho ông chủ Niên chống lưng, ông ấy sẽ không tha cho cậu đâu”.

“Ông đánh giá mình hơi cao rồi đấy!”, Từ Quý Phi lạnh lùng nói: “Nếu ông chết thì ông chủ Niên sẽ tìm người khác thay thế ngay thôi”.

Nói rồi, ông ấy nhìn sang Ngô Bình: “Chú giết quách ông ta đi cho gọn”.

Ngô Bình xua tay: “Cho ông ta một cơ hội đã anh”.

Lúc này, Nghiêm Lập Chân đang dần tỉnh lại. Anh ta mở mắt rồi gào thét đau đớn vì đầu gối và hai chân đã bị phế hoàn toàn.

“Nghiêm Lập Chân, thấy sao? Giờ còn muốn giết cả nhà tôi nữa không?”, Ngô Bình lạnh giọng hỏi.

Nghiêm Lập Chân hét lên: “Họ Ngô kia, sư phụ tao sẽ không tha cho mày đâu, nhất định người sẽ trả thù cho tao”.

Ngô Bình thờ ơ nói: “Thế à? Để tôi xem sư phụ anh có cứu được anh không”.

Dứt lời, anh ra tay nhanh như điện điểm hơn ba mươi cái vào người Nghiêm Lập Chân. Lần này, anh đã hạ một đòn ám thủ cực mạnh là Ngũ Âm Tuyệt Sinh Thủ vào người anh ta.

Ai bị trúng đòn này thì cứ một tiếng lại bị đau mười phút, cơn đau ngày càng tăng, cuối cùng sẽ chết vì quá đau đớn.

Sau khi trúng đòn, Nghiêm Lập Chân đau đớn gào thét rồi ngất xỉu.

Ngô Bình nói với hai đệ tử của Hình Ý Môn: “Dẫn anh ta đi đi, mang về xem Dương Thiên Thiền có cứu được không”.

Hai người kia không dám ho he một câu rồi khiêng Nghiêm Lập Chân đi ngay.

Bọn họ vừa đi thì Từ Quý Phi nói: “Chú làm vậy chỉ e sẽ chọc giận Dương Thiên Thiền đấy, ông ta hơn trăm tuổi rồi, con cháu cả đống, chỉ sợ…”

Ngô Bình cười nói: “Nếu ông ta nghiên cứu kỹ về kỹ thuật của em thì sẽ đích thân tới xin em”.

Bình luận

Truyện đang đọc