THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 1908

Đúng là sau đó, sợi xích đã nặng hơn thật, Ngô Bình tiếp tục kéo thì được hơn một mét, một mét rưỡi và cuối cùng là 3 mét. Mọi người xung quanh hoan hô với ánh mắt ngưỡng mộ.

Ngô Bình chưa dừng lại mà vẫn kéo sợi xích tiếp.

Anh đã kéo được hơn 3 mét.

Đệ tử Thục Sơn sáng mắt lên đếm: “Ba mét mốt, ba mét rưỡi, bốn mét!”

Khi Ngô Bình kéo đến bốn mét hai thì anh cảm giác không thể kéo thêm được nữa, cả năm linh khiếu cùng rung lên, Ngô Bình hét to rồi cố kéo lên bốn mét rưỡi.

Đệ tử Thục Sơn chấn động hô: “Tốt, bốn mét rượi, cộng 55 điểm”.

Mọi người đều bùng nổ rồi bàn tán xôn xao.

“Trời ơi! Bốn mét rưỡi, sao khoẻ thế không biết? Vậy là cậu ta mạnh hơn tôi 40 lần à? Khủng khiếp quá!”:

Người khác thở dài nói: “Người này bét cũng phải có thần lực 200 nghìn cân”.

Viên châu này có tên là đan châu Băng Bạo, uy lực có thể làm đông cứng cao thủ giai đoạn Thần Hoá. Khi sử dụng, chỉ cần ném vào đối thủ là xong.

Ngô Bình lấy 10 quả bom ra, số còn lại thì cất vào trong nhẫn. Sau đó, anh lại lấy cái ống châm băng ra nói: “Băng Vân, đây là Băng Phách Thần Quang Châm. Uy lực của nó rất mạnh, ba cây châm có thể làm đông cứng Chân Nhân, chín cây châm trở lên có thể làm đông cứng Chân Quân, giờ anh sẽ dạy em cách sử dụng nhé”.

Đường Băng Vân vui vẻ học theo Ngô Bình ngay, cô ấy rất thông minh nên đã học được nhanh chóng.

Ngô Bình lại truyền cách sử dụng đan châu Băng Bạo và tiên phù cho cô ấy.

Trong số các tiên phù thì có bốn lá bùa Băng Bạo, một khi thi triển sẽ điều động một lượng băng lớn khiến mọi sinh vật trong phạm vi mười cây số đều bị đông cứng. Tu sĩ dưới cảnh giới Chân Quân đều không chịu được uy lực của nó, ngay đến Chân Quân cũng không thể nhúc nhích trong thời gian ngắn.

Ngoài ra còn có bùa Băng Nhẫn Sát, khi thi triển sẽ phóng ra 3000 đao băng vào mục tiêu. Các đao băng này đều là hàn băng trăm triệu năm nên có thể hạ được tất cả các cao thủ dưới cảnh giới Thiên Tiên.

Ngô Bình giữ lại 1000 Băng Phách Thần Quang Châm, hai lá bùa Băng Nhẫn Sát và hai lá bùa Băng Bạo, còn lại thì cất hết vào trong nhẫn.

Anh cũng đã xem hai bình đan dược rồi, chúng gồm ba viên Băng Cơ Ngọc Cốt Đan, một loại thánh đan luyện hình và hai viên Băng Phách Thánh Thần Đan, là đan dược luyện thần.

Mỗi loại anh giữ lại một viên, còn đâu thì cất hết.

Cuối cùng, anh thử thanh loan đao, bên trong có trận pháp Hàn Băng, khi sử dụng sẽ làm đóng băng kẻ thù, đây là một món bảo bối nên Ngô Bình cũng cho vào nhẫn.

Sau đó, anh đeo chiếc nhẫn lên tay Đường Băng Vân rồi cười nói: “Băng Vân, đây coi như nhẫn đính hôn của anh dành cho em, em có đồng ý không?”

Đường Băng Vân mừng rỡ rồi ôm chầm lấy Ngô Bình: “Em đồng ý!”

Ngô Bình: “Em nhớ giữ gìn cẩn thận, nếu bị ai nhìn thấy thì đén Đường Thái Canh cũng không giúp lấy lại được đâu”.

Đường Băng Vân gật đầu: “Em nhớ rồi”.

Sau đó, hai người ân ái đến khi trời sáng.

Mặt trời lên cao, cả hai mới chính thức đến kiếm phái Thục Sơn để tham gia đấu Nhân Tiên Bảng.

Cửa môn phái sừng sững, được làm bằng ngọc và cao hơn 200 mét.

 

Bình luận

Truyện đang đọc