THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 496

“Không phải hắn giúp chúng ta, mà là chúng ta giúp hắn tiêu diệt đối thủ”, Tả Vân Tinh cười nói: “ Trương Nguyên Cổ là đệ tử của Đông Phật tiên sinh, sau đó phản bội sư môn, nương nhờ nhà Tư Đồ của nước Mễ. Bây giờ hắn về nước phát triển, đang muốn trèo lên vị trí cao, nên buộc phải đạp sư đồ Đông Phật tiên sinh xuống!”

Lục Kình Ba gật đầu: “Thì ra là vậy!”

Lúc này, Ngô Bình còn đang xem chương trình, biểu hiện của Lâm Băng Tiên vẫn rất tốt. Vệ Thanh Ảnh ngồi ngay bên cạnh Ngô Bình. Cô ấy cười hỏi: “Anh Ngô à, lần này anh đến thủ đô chính vì để thăm Băng Tiên?”

“Không đâu. Tôi có chút việc cần phải xử lý lý thôi”, Ngô Bình đáp: “Về phần Băng Tiên, làm phiền cô Vệ”.

Vệ Thanh Ảnh đáp: “Nào có, là việc tôi nên làm mà”.

Nghĩ đến Diệp Huyền, anh bèn hỏi: “Cô Vệ có biết Diệp Huyền không?”

Vệ Thanh Ảnh gật đầu: “Tiếng tăm của anh Diệp, ai mà chẳng biết? Đó là nhân vật lớn của giới giải trí mà, tôi ngưỡng mộ đã lâu”.

Ngô Bình nói: “Diệp Huyền đã thu mua đài truyền hình và các trang video của Lục Kình Ba. Tôi cảm thấy hai người có thể hợp tác”.

Đôi mắt Vệ Thanh Ảnh sáng lên: “Được! Hôm nào phiền anh giới thiệu cho tôi nhé”.

“Được thôi, khi nào về tôi sẽ sắp xếp”, Ngô Bình mỉm cười đồng ý.

Xem đến nửa chương trình, Ngô Bình nhận được tin nhắn của Diệp Huyền, bảo là anh ta đã hẹn một nhà sưu tầm hổ phách kia rồi, hỏi anh có rảnh vào trưa nay không.

Anh xem đồng hồ, thấy bây giờ vẫn còn kịp, bèn chào tạm biệt Vệ Thanh Ảnh.

Hai bên hẹn gặp nhau ở gần nhà của nhà sưu tầm kia. Quảng Hải lái xe, đi đến điểm hẹn.

Nhưng họ chờ suốt hai mươi phút, Diệp Huyền vẫn không lộ diện.

Quảng Hải hơi sốt ruột, bèn nói: “Sư thúc tổ, chắc Diệp Huyền bị tắc đường, để đệ tử gọi điện hỏi”.

Vừa gọi được, Quảng Hải đã phàn nàn: “Diệp Huyền à, đã chờ anh hai mươi phút rồi đấy, anh…”

Đột nhiên anh ấy ngừng lại, trầm giọng hỏi: “Ai đấy?”

Quảng Hải nhìn sang Ngô Bình, đoạn nói: “Sư thúc tổ, đối phương bảo là Diệp Huyền đang nằm trong tay họ”.

Ngô Bình bắt máy nghe, đanh giọng hỏi: “Anh là ai?”

Đối phương bật cười đầy đáng sợ: “Tôi là ai, không quan trọng. Đưa máy cho Diệp Thiên Tông”.

Lòng Ngô Bình chùng xuống. Đối phương bảo Diệp Thiên Tông nghe máy, chứng tỏ đã biết quan hệ giữa Diệp Huyền và Diệp Thiên Tông!

“Diệp Thiên Tông không có ở đây. Có chuyện gì cứ nói thẳng với tôi”.

“Ồ? Cậu là ai?”, đối phương hỏi.

“Tôi là Ngô Bình”, Ngô Bình đáp.

“Ngô Bình? Chưa từng nghe tên”. Đối phương bảo: “Trong vòng mười phút, bảo Diệp Thiên Tông liên hệ với tôi, nếu không thì đừng hòng gặp lại cháu trai nữa!”

Bình luận

Truyện đang đọc