THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2227

Ngay khi Kiều Bộ Tiên rời đi, Hồng Lăng nói: “Anh Bình, ở đây thật nhàm chán. Em không thân với mọi người, em muốn quay về với anh”.

Ngô Bình cười nói: “Nếu em cảm thấy nhàm chán, anh sẽ đưa em ra ngoài đi dạo khi anh trở về từ bí cảnh Thiên Võ”.

Mắt Hồng Lăng sáng lên: “Thật sao?”

Ngô Bình gật đầu: “Đương nhiên là thật”.

Hồng Lăng cười nói: “Tốt quá!”

Ngô Bình không dám để Hồng Lăng ở lại lâu, anh đưa cho Hồng Lăng chiếc nhẫn đựng đồ mà Trần Đạo Huyền đưa cho, để đầy đồ ăn vặt và một số đan dược và bùa chú mà anh đã luyện chế bên trong.

Tu vi hiện tại của Hồng Lăng đã đạt đến cảnh giới Thiên Sư, cô ấy đã trở thành một trong số ít những Thiên Sư của Thục Sơn kiếm phái.

Ngô Bình cũng truyền cho Hồng Lăng một số tình hình và phương pháp tu luyện bí truyền, hy vọng có thể giúp cô ấy.

Khi trời gần sáng, Hồng Lăng mới luyến tiếc rời đi.

Đưa Hồng Lăng đi rồi, Ngô Bình ngồi thiền một lúc, sau đó có người bên ngoài tới thông báo.

“Ngô sư huynh, trưởng lão điện Trường Sinh đến mời”.

Ngô Bình liếc nhìn, trời vẫn chưa sáng, điện Trường Sinh định làm gì? Nhưng dù thế nào anh cũng là luyện đan sư của điện Trường Sinh, cho nên lập tức đi ra ngoài nghênh đón.

Ngoài cửa, Văn Thánh trưởng lão nhìn thấy Ngô Bình, lập tức cười nói: “Ngô Bình, ta đã trở lại, đi theo ta”.

Ngô Bình: “Văn trưởng lão, ngày mai tôi phải tham gia bí cảnh Thiên Võ”.

Văn Thánh nói: “Yên tâm, sẽ không chậm trễ đâu, ta chế tạo một lô đan dược nhưng nó không có hiệu quả, cậu xem giúp ta đi”.

Ngô Bình không còn lựa chọn nào khác ngoài việc theo ông ta đến điện Trường Sinh.

Khi hai người đáp xuống, họ nhìn thấy một nhóm trưởng lão ngoài cổng cung điện, họ dường như đang chờ đợi anh xuất hiện.

“Ngô đan sư, cậu xem hộ ta xem đan dược của ta có vấn đề ở đâu?”, một vị trưởng lão bóp mạnh một viên đan dược to bằng hạt đậu xanh, đưa cho Ngô Bình.

Ngô Bình ngửi thử, quan sát một hồi rồi hỏi: “Đây là Không Minh đan sao?”

Luyện đan sư vội vàng gật đầu: “Không sai, Ngô đan sư đúng là tinh mắt. Ta nghiên cứu đan này hơn ba mươi năm, nhưng tỷ lệ thành công cực thấp, hơn nữa cho dù thành công thì chất lượng đan dược cũng không tốt”.

Ngô Bình: “Ta cũng không biết công thức luyện Không Minh đan huống chi là luyện chế, chỉ sợ…”

Luyện đan sư kia nói: “Không thành vấn đề, ta và Ngô đan sư cùng nhau luyện chế”.

Sắc mặt Văn Thánh rất khó coi: “Luyện cái gì mà luyện? Ngô đan sư là do ta mời đến, tất nhiên phải đến chỗ ta trước, các ngươi tránh ra đi”.

Văn Thánh kéo Ngô Bình đi thẳng về phòng luyện đan của mình, những luyện đan sư còn lại chỉ có thể bất lực đứng nhìn, đứng chờ đợi ở bên ngoài.

Văn Thánh mở lò đan ra, bên trong đầy bã than, hiển nhiên lò đan dược lúc trước ông ta luyện chế đã bị hỏng.

Bình luận

Truyện đang đọc