THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 1421

Ngô Bình coi như không nhìn thấy rồi quay đi uống trà.

Hanami Tsukihime quở trách cô nhóc một hồi rồi nói: “Tạm thời em hãy ở lại đây”.

An Ogura mừng rỡ: “Cảm ơn chị mình!”

An Ogura chẳng ngồi yên được lâu, một lát sau đã chạy sang phòng khác để nói chuyện điện thoại với ai đó.

Hanami Tsukihime thở dài bất lực rồi nói: “Con nhóc không bao giờ làm em thất vọng, chuyện gì nó gây ra cũng khiếp hồn cả”.

Ngô Bình nói: “Hanami, em bớt qua lại với cô nhóc đi”.

Hanami Tsukihime ngẩn ra: “Tại sao vậy anh? Anh không thích An à?”

Ngô Bình lắc đầu: “Vừa gặp thì thích với không thích gì chứ. Nhưng anh xem tướng cho cô nhóc thì thấy số mệnh của cô nhóc rất lạ, gọi là mệnh thiên sát. Những người này đi đến đâu là reo hoạ đến đấy. Nếu em thân cận với cô nhóc thì dễ bị ảnh hưởng lắm, ví dụ như sát chồng, sát bạn, sát thân, sát con cái. Tóm lại, cô nhóc là hiểm hoạ, tránh càng xa càng tốt”.

Hanami Tsukihime ngẩn ra: “An lại có vận mệnh vậy ư? Anh có cách nào giúp cô nhóc không?”

Ngô Bình thở dài: “Có thì có, nhưng cô nhóc sẽ phải trả giá”.

Hanami Tsukihime hỏi: “Cách gì ạ?”

Ngô Bình: “Xuất gia và tu hành một mình”.

Hanami Tsukihime cười khổ: “An là một đứa hoạt bát, sao nó chịu xuất gia chứ”.

Ngô Bình: “Để cô nhóc tự chọn đi, giờ chọn vẫn chưa muộn, nhưng thêm một, hai năm nữa là thôi xong đấy”.

Hanami Tsukihime: “Tại sao ạ?”

Ngô Bình: “Một đến hai năm nữa, người thân, bạn bè bên cạnh cô nhóc sẽ bắt đầu mất mạng vì nhiều lý do, táng gia bại sản”.

Hanami Tsukihime run lên, sau đó cắn răng nói: “Để em đi nói chuyện với An”.

Ngô Bình không ngăn cản: “Nếu cô nhóc nghi ngờ thì bảo đến gặp anh”.

Hanami Tsukihime: “Vâng”.

Nửa tiếng sau, An Ogura đã chạy vào phòng Ngô Bình với vẻ mặt đằng đằng sát khí: “Tại sao anh lại lừa chị em rằng em là mệnh thiên sát? Anh có âm mưu gì hả?”

Ngô Bình cười nói: “Em cứ ngồi đi đã”.

Trong phòng chỉ có hai người, An Ogura ngồi xuống đối diện Ngô Bình rồi lạnh lùng nhìn anh.

Ngô Bình rót trà rồi nhấp một ngụm, nói: “Em vừa vào anh đã biết em có hai linh hồn rồi. Một linh hồn là của cô gái vô lo vô nghĩ, linh hồn còn lại thì là một người từng trải có nhiều tâm tư, không từ mọi thủ đoạn để đạt được mục đích của mình. Anh nói có đúng không?”

Thì ra An Ogura vừa vào thì Ngô Bình đã phát hiện ra điều lạ thường của cô nhóc. Người bình thường chỉ có một linh hồn, nhưng cô nhóc lại có hai, một manh một yếu. Linh hồn yếu thì như người bình thường, còn linh hồn mạnh thì đã tu luyện đến cảnh giới Nguyên Thần rồi.

Anh đoán cùng lắm là nửa năm nữa, linh hồn mạnh sẽ đánh bật linh hồn yếu và chiếm luôn cơ thể của An Ogura.

Rõ ràng, một người không thể có hai linh hồn. Song, trên thế giới có rất nhiều người, trường hợp như An Ogura không phải hi hữu.

Bình luận

Truyện đang đọc