Chương 1045
Chỉ mười giây đồng hồ, ba gã thanh niên đã nằm đo đất.
Ba mươi giây sau, toàn bộ bảy tên kia không còn sót một người. “Keng!”
Gã thanh niên cuối cùng không đợi Cao Phong đến đánh anh ta, ống tuýp trong tay đã rơi xuống đất.
Trong lòng anh ta căn bản không có ý nghĩ muốn đổi chiến với Cao Phong.
Chưa đến một phút đồng hồ, bảy gã thanh niên cầm vũ khí trong tay, đều bị một mình Cao Phong giải quyết.
Với thực lực của Cao Phong hiện giờ, đối phó với đám tôm tép này, thật sự không tổn chút sức lực nào.
Nhưng mà đây chỉ là suy nghĩ của một mình Cao Phong.
Những người đứng xung quanh nhìn thấy cảnh này, và đám Nam Cung Minh Nguyệt đều há hốc mồm, đều nhìn Cao Phong bằng ánh mắt không thể tưởng tượng nổi.
Anh, anh ta quá mạnh mẽ.
Nói lát nữa sẽ đánh ngã từng người một, thật sự một lát sau đã đánh ngã?
Ngoài Nam Cung Minh Nguyệt, người được tiếp xúc với võ thuật cổ đại ra, rất nhiều người đều sững sờ không thể tin nổi. “Shit! Vũ thần, đúng là trâu thật!” Đổng Thái Minh mang vẻ mặt sùng bái nói một câu “Còn chưa cút?” Cao Phong nhìn lướt qua đám thanh niên kia.
Lần này, đảm thanh niên kia không dám nói thêm nửa câu, bọn họ vội vàng dìu dắt nhau đứng dây.
Sau đó chạy về phía chiếc xe Kia morning kia, rồi chán nản lái xe chạy mất.
Mãi cho đến khi chiếc xe Kia morning kia đã đi khuất, rất nhiều người vẫn chưa lấy lại tinh tần. “Cộc cộc cộc!”
Mấy cô gái kia vội vàng chạy tới, bọn họ chỉ nhìn lướt qua Cao Phong một cái, sau đó quan tâm hỏi han Nam Cung Minh Nguyệt.
Đổng Thái Minh cũng từ từ bò dậy khỏi mặt đất, anh ta dùng ánh mắt sùng bái nhìn về phía Cao Phong. “Tôi không sao, thật sự không sao cả.” Nam Cung Minh Nguyệt nói một câu, sau đó nhìn về phía Cao Phong.
Sức mạnh của Cao Phong vừa rồi, khiến cô ta rất kinh ngạc.
Cho dù Cao Phong chỉ là một kẻ nghèo, vậy thì anh cũng là kẻ nghèo có chút thực lực.
Vì chuyện này, ấn tượng của Nam Cung Minh Nguyệt về Cao Phong. lại sâu hơn không ít.
Hơn nữa vì có tí hơi rượu, lúc Nam Cung Minh Nguyệt nhìn Cao Phong, đột nhiên cô ta cảm thấy Cao Phong cũng rất dễ nhìn, cho nên Nam Cung Minh Nguyệt không nhịn được nhìn anh thêm lần nữa. “Nếu như không có Vũ thần, hôm nay chúng ta đã ăn đủ.” chắc Đổng Thái Minh là người ân oán rõ ràng, anh ta nhìn Cao Phong rất biết ơn.
Nhưng mấy cô gái kia thì không thèm nể mặt Cao Phong. “Cao Vũ, nếu như anh lợi hại như vậy, vừa rồi vì sao không trực tiếp ra tay?” “Đúng đấy, anh cố ý đợi đến cuối cùng mới ra tay, vì muốn khoe khoang bản thân rất lợi hại có phải không?”
“Biết tính toán thật, không phải muốn đợi chị Minh Nguyệt đánh không lại lúc ấy mới ra tay, làm anh hùng cứu mỹ nhân sao?”
Lúc này mấy cô gái đều chĩa mũi nhọn vào Cao Phong, còn dạy dỗ Cao Phong một lúc lâu.
Cao Phong chỉ thản nhiên nhìn các cô một cái, sau đó thản nhiên nói: “Cao Vũ tôi làm gì, cần phải giải thích với các cô sao?”
Một câu vô cùng kiêu ngạo này, khiến mấy cô gái lập tức á khẩu không trả lời được.
Các cô cũng hiểu, bọn họ mới chỉ gặp Cao Phong lần đầu, đúng là không có tư cách bắt Cao Phong giải thích cho bọn họ. biết lý do. “Ù…”
Đột nhiên cả con phố rung chuyển, bảy tám chiếc xe siêu tốc độ đang lao tới chỗ này.
Đám người đứng xem vội vàng tránh ra, mọi người đều kinh ngạc nhìn xem ai đến. Bọn họ không biết, ai đã gọi người đến chỗ này. “Mẹ kiếp, đứa nào dám đánh anh Minh, tao phải giết chết nó.” “Người đầu hết rồi?”
Chỉ một lát sau, đám xe siêu tốc độ kia đã dừng lại.
Sau đó từng cậu ẩm nhà giàu mặc đồ hiệu nhảy từ trên xe xuống.
Đám con nhà giàu này tay cầm ống tuýp sáng loáng có vẻ rất đắt tiền, còn mang găng tay da màu đen nữa. “Cút đi! Đợi chúng mày đến, tạo đã bị người ta đánh chết từ lâu rồi.”
Đổng Thái Minh cực kỳ bất mãn, anh ta lập tức chửi đám người kia một trận.
Bảy tám người kia chỉ cười trừ không nói câu nào, sau đó vội vàng hỏi thăm Đồng Thái Minh xem đã xảy ra chuyện gì.
Đồng Thái Minh nói vài câu với bọn họ, rồi miêu tả mặt mũi của đám thanh niên kia, sau đó bảo bọn họ về trước.
Đám người đứng xem thấy không còn chuyện gì nữa, cũng dần dần tản ra ai về nhà nấy. “Chị Minh Nguyệt, chị tiếp xúc ít với cái gã Cao Vũ kia đi, em cảm thấy anh ta không phải người tôt.”
“Đúng đấy, rõ ràng có thể ra tay ngay từ đầu, chứ không phải đợi đến cuối cùng, may mà chị không bị làm sao”