Chương 1179
Kim Ngọc Hải trợn tròn mắt, ông ta không thể tưởng tượng nổi mà nhìn Kim Tuyết Ngọc, trong mắt tràn đây sự đau lòng.
Ông ta tình nguyện mình chịu khổ cũng không muốn để cho hai cô con gái của mình quay lại đây! “Chậc chậc.”
Cao Bằng sờ cẵm, quan sát Kim Tuyết Ngọc từ trên xuống dưới.
Càng nhìn anh ta càng cảm thấy hài lòng.
Dáng người của Kim Tuyết Ngọc không tệ, nhưng sắc đẹp của Kim Tuyết Ngọc tuyệt đối không tồi! Cao Băng đã điều tra rất rõ ràng về thông tin của hai chị em Kim Tuyết Mai.
Anh ta cũng điều tra rất rõ, đến mức biết cả việc Kim Tuyết Ngọc đã lớn đến từng này nhưng vẫn chưa từng có bạn trai.
Nói không chừng, nụ hôn đầu của cô ta vẫn còn đói Chờ sau khi bắt được Kim Tuyết Mai anh ta nhất định sẽ đá Kim Tuyết Mai một phát sau đó lại tới lắc lư trước mặt Kim Tuyết Ngọc.
Cao Bằng càng nghĩ về nó càng thấy thú vị.
“Tuyết Ngọc phải không? Mau ngồi xuống đấy!”
Cao Bảng cười cười, anh ta vội vàng mời Kim Tuyết Ngọc ngôi xuống, thái độ cực kỹ tốt.
Đương nhiên là Kim Tuyết Ngọc không khách sáo, ở trong nhà mình thì Cao Bằng tự coi mình là chủ nhân nhưng Kim Tuyết Ngọc lại không như vậy.
Nhưng mà Kim Tuyết Ngọc cũng biết rằng Cao Băng không giống với đám người Kim Nhạc Sơn.
Kim Tuyết Ngọc có thể cầm một con dao làm bếp dọa chạy đám người Kim Nhạc Sơn nhưng tuyệt đối không thể dọa được Cao Bằng.Sợ rằng cô ta còn chưa kịp đi đến trước mặt Cao Bằng thì đã bị nam mươi tên vệ sĩ ở ngoài kia bắt giữ.
Cho nên cô ta cũng không làm những chuyện không có ý nghĩa như vậy.
“Này, Kim Tuyết Mai đâu?”
Cao Bằng quan sát Kim Tuyết Ngọc mấy giây, bỗng nhiên anh ta thấy nghi ngờ nên hỏi.
Khi Kiêu Thu Vân nghe thấy câu hỏi này, trong lòng lập tức trở nên căng thẳng, bà ấy vội vàng nhìn về phía Kim Tuyết Ngọc.
“Chị tôi có chút không thoải mái nên chưa quay lại.”
Kim Tuyết Ngọc ngồi ngay thẳng, nhàn nhạt trả lời.
“Cái gì?”
Cao Bằng nghe vậy thì sững sờ một chút, nụ cười trên mặt biến mất ngay lập tức.
Vẻ mặt anh ta lập tức thay đổi, gân như còn nhanh hơn cả thời tiết tháng sáu.
“Tuyết Ngọc, tại sao chị cô vẫn chưa quay về chứ, phải quay trở về ngay lập tức!”
Kiêu Thu Vân cũng vội vàng quát lên.
Lúc này sắc mặt của Cao Bằng đã âm trâm đến cực hạn.
Anh ta muốn cướp Kim Tuyết Mai về tay, ngoài trừ bời vì sắc đẹp của Kim Tuyết Mai thì điều quan trọng là mối quan hệ của Kim Tuyết Mai và Cao Phong.
Kim Tuyết Mai từng là vợ của Cao Phong, là vợ của anh họ anh ta, là chị dâu của Cao Bằng đây.
Loại quan hệ này càng khiến trong lòng Cao Bằng nổi lên một cảm giác nhất định phải đoạt được Kim Tuyết Mai.
Khóe miệng Kim Tuyết Ngọc giật giật, sau đó cô ta nó tiếp: “Chị tôi không được khỏe cho lắm, đợi qua mấy ngày nữa chị tôi sẽ quay trở lại.”
Âm! Cao Bằng vỗ bàn, nhìn Kim Tuyết Ngọc bằng vẻ mặt dữ tợn.
Cái gì gọi là thương hoa tiếc ngọc, điêu này đối với Cao Bãng mà nói chính là một chuyện cười mà thôi.
Ở trong mắt anh ta đàn bà chẳng qua chỉ là một món đồ chơi mà thôi.
“Không được khỏe sao? Không được khỏe thì tôi sẽ đưa cô ấy đi khám! Bệnh viện ở trong nước khám không tốt thì tôi sẽ đưa cô ấy ra nước ngoài khám bệnh!”
“Bây giờ cô lập tức gọi cô ấy quay lại!”
“Hôm này, một là Kim Tuyết Mai quay lại hai là tôi sẽ giết chết cả nhà cô!”
Cao Bằng trợn tròn mắt nhìn Kim Tuyết Ngọc bằng ánh mắt dữ tợn, anh ta gãn từng chữ một, nói.
Lúc này, bên trong biệt thự đều trở lên yên tĩnh.
Cao Bằng đã đưa ra thông điệp cuối cùng cho Kim Tuyết Ngọc.
Cơ thể Kiêu Thu Vân không ngừng run rẩy, thậm chí còn có thể nghe thấy âm thanh hai hàm răng đang đập vào nhau.
Tuy nhiên người có tính cách hèn yếu như Kim Ngọc Hải lại trở nên rất bình tĩnh vào lúc này.
Chết sao? Quả thật là rất đáng sợi Không người nào có thế thản nhiên đối mặt với cái chết, bất kể là ai thì cũng đều sợ chết.