Chương 1788
“Gặp phải vấn đề gì?” Ông cụ nhà họ Lâm mặc áo vải thô, nhẹ nhàng để một ly trà xuống trước mặt của Lâm Hướng San.
Sau đó, ông cụ nhà họ Lâm nhẹ nhàng mở chiếc quạt xếp làm từ gỗ đàn hương ở trong tay ra, vẻ mặt chăm chú nhìn những chữ viết bằng bút lông phía bên trên đó.
Mà trên mặt quạt đối diện thẳng với ánh mắt của Lâm Hướng San, phía trên đó có một chữ “Tĩnh” thật to, giấy trắng mực đen tạo thành một sự so sánh đối lập rõ ràng, chữ “Tĩnh” kia nhìn vừa to lại rất là nổi bật.
Thấy được chữ “Tĩnh” này, trong lòng của Lâm Hướng San bỗng nhiên lại cũng an tâm không ít, nhấc ly trà bằng sứ lên, khẽ nhấp một ngụm.
“Ông nội, ông nói giữa người và người, tại sao lại không thể thẳng thắn làm bạn với nhau chứ?”
“Cháu vẫn luôn cho là, thật tâm có thể đổi lấy thật lòng, nhưng mà bây giờ, cháu vô cùng hoài nghi ý nghĩ trước đây của mình.” Lâm Hướng San nhớ tới biểu hiện của đám người Lý Hiểu Khang hôm nay, trong lòng hiện lên một cảm giác lạnh lẽo.
Ông cụ nhà họ Lâm vẫn như cũ nhìn chữ viết bằng bút lông ở trên mặt quạt giấy, sau đó mới nhẹ nhàng gấp quạt xếp lại.
“Trên đời thứ khó đọc hiểu nhất chính là lòng người, từ trước đến nay, cháu kết bạn với ai ông cũng không hỏi tới, chính là hy vọng cháu có thể tự mình đi đọc hiểu.”
“Hơn nữa ông cũng có hiểu được một chút về những người bạn kia của cháu, cho nên ông biết, sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày, cháu ngồi ở trước mặt của ông, để cho ông giải đáp những vấn đề rối rắm giúp cháu.”
Ông cụ nhà họ Lâm thong thả uống một ly trà, tựa như là đã nhìn thấy rõ ràng hết thảy tất cả mọi điều vậy.
Lâm Hướng San có chút sững sờ, trợn to hai con mắt xinh đẹp lên mà nhìn ông cụ nhà họ Lâm, không biết mở miệng thế nào.
“Nói cách nghĩ của cháu cho ông nghe trước một chút” Ông cụ nhà họ Lâm dẫn dắt từng bước mở miệng hỏi.
Đầu tiên, Lâm Hướng San cảm thấy sửng sốt một chút, sau đó bày ra vẻ mặt nghiêm túc, ngữ khí kiên định mà trả lời: “Có những người bạn chẳng qua cũng chỉ là bạn rượu, có những mối xã giao cũng chỉ là sự xã giao vô nghĩa.”
“Thời điểm trước kia thì không có vấn đề, nhưng mà đến tuổi tác nhất định, thì phải từ bỏ những thứ xã giao vô nghĩa kia.”
Nghe được lời nói này của Lâm Hướng San, ông cụ nhà họ Lâm cũng hơi sửng sốt, nhẹ nhàng để ly trà xuống, có chút kinh ngạc nhìn Lâm Hướng San một cái.
“Lời này, là chính cháu tự tổng kết?” Ông cụ nhà họ Lâm hỏi.
Lâm Hướng San dừng một chút, cuối cùng vẫn nói đúng theo sự thật: “Là Cao Vũ nói cho cháu…”
Ông cụ nhà họ Lâm lần nữa ngừng một lát, sau đó nghiêm túc gật đầu, thở dài nói: “Cao Vũ, không đơn giản! Ánh mắt của bác Phúc, quả nhiên vẫn sáng suốt như thế.”
Nói tới chỗ này, ông cụ nhà họ Lâm suy nghĩ một chút, lần nữa cất giọng nói: “Ông nghe nói nhà họ Lê đang bắt tay với nhà họ Thương, chuẩn bị đồng loạt ra tay đối phó Khổng Duệ Chí và Cao Vũ.”
“Nhưng mà cháu cũng không cần để ý đến những chuyện này, tiếp tục giữ mối quan hệ tốt với Cao Vũ, trong lòng của ông có một dự cảm, Thủ đô rộng lớn này, có thể sẽ bởi vì một mình người trẻ tuổi này mà thay đổi.”
Từ trước đến nay, ông cụ nhà họ Lâm đều tương đối sáng suốt, cho tới bây giờ cũng không can thiệp chuyện kết bạn của Lâm Hướng San.
Cho tới bây giờ, trong lòng cũng không có ý nghĩ nhất định phải môn đăng hộ đối gì đó.
Nếu như Cao Vũ này thật có thể khiến cho mình cho phép, lại có tình cảm thật lòng với Lâm Hướng San, vậy thì ông cụ nhà họ Lâm nhất định sẽ không ngăn cản.
Đây chính là ý nghĩ chân thật trong lòng của ông cụ nhà họ Lâm lúc này.
Nhưng mà, sau khi nghe được nhưng lời này của ông cụ nhà họ Lâm, Lâm Hướng San lại khẽ lắc đầu, nói: “Ông nội, bây giờ cháu không muốn tiếp xúc với Cao Vũ nữa, cháu phát hiện ta, anh ấy không phải là kiểu người mà cháu muốn làm quen.”
“Cháu… Cũng không muốn kết bạn với anh ấy.”
“Xảy ra chuyện gì rồi?” Ông cụ nhà họ Lâm có chút bất ngờ, lúc ra cửa, Lâm Hướng San vẫn còn tốt vô cùng không phải sao?
Vì đi gặp Cao Phong, còn cố ý ăn mặc, trang điểm một phen nữa mà.
Đương nhiên là Lâm Hướng San sẽ không có bất kỳ sự giấu giếm nào với ông cụ nhà họ Lâm, nhanh chóng kể lại đầu đuôi những chuyện đã xảy ra hôm nay ở trong phòng bao của Khách sạn một lần.
Ông cụ nhà họ Lâm nghe xong lời giải thích của Lâm Hướng San, trên mặt lại không có bất kỳ sự biến hóa gì, vẫn thản nhiên và tự đắc ngồi tại chỗ, lẳng lặng thưởng thức trà.
Lâm Hướng San ngây ngẩn, cô ta vốn dĩ còn cho là ông cụ nhà họ Lâm nhất định sẽ đứng về phía mình, cảm thấy Cao Phong quá mức vô dụng, nhưng mà ông cụ nhà họ Lâm bây giờ lại không nói một lời, vậy là ý gì?