RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 4342

“Hành động lần ấy của Cao Phong đã giải quyết được họa ngầm thật lớn cho Việt Nam!”

“Từ đầu tới đuôi Cao Phong vẫn luôn làm chuyện vô cùng chính xác, mà chúng ta lại luôn định tội cho cậu ta. Buồn cười, đúng là buồn cười!”

Ông Trần chậm rãi ngồi trên ghế, trong mắt tràn đầy áy náy.

Cảm giác khó chịu trong lòng càng từng đợt từng đợt cuồn cuộn mà đến.

Trợ lý Trương cũng trừng to mắt, trong lòng khiếp sợ không gì sánh nổi.

Trước đây Cao Phong chinh chiến Nam Cương là vì lập công chuộc tội.

Mà hiện tại bọn họ mới hiểu được, Cao Phong vốn vô tội!

“Đặng Phi – đời sau của nhà họ Đặng – vì báo thù nên mới nhân lúc cháy nhà đi hôi của, dẫn quân bao vây tiễu trừ đám người Cao tướng.”

Chiến sĩ đồ đen nói lần nữa.

“Trợ lý Trương! Không phải ông đã nói chuyện liên quan đến quốc sự không phải việc nhỏ sao?”

“Vậy hiện tại tôi cũng muốn hỏi ông, nhà họ Đặng thông đồng với địch mưu phản, mưu đồ kế hoạch làm ra chuyện không tốt với Việt Nam.”

“Con rể tôi trượng nghĩa ra tay, gạt bỏ ngăn cản kế hoạch của nhà họ Đặng, hóa giải nguy cơ ngầm cho Việt Nam.”

“Hiện tại, đời sau của nhà họ Đặng ghi hận trong lòng, muốn thừa dịp hỗn loạn bao vây tiễu trừ con rể tôi.”

“Trợ lý Trương ông nói cho tôi biết, chuyện này còn là việc riêng của Cao Phong sao?”

Diệp Thiên Long lên tiếng chất vấn, trợ lý Trương á khẩu không trả lời được.

“Phát binh!!”

Ông Trần không nói hai lời, đánh ra đại ấn tổng tư lệnh!

“Truyền mệnh lệnh của tôi, bốn chiến khu lớn Đông Nam Tây Bắc điều động toàn quân, hỏa tốc trợ giúp Cao tướng!”

“Bộ đội biên phòng Tây Vực đi đầu, những người khác mau chóng đuổi theo.”

“Xuất động hai mươi máy bay chiến đấu, một trăm chiếc xe tăng tác chiến lục địa!”

“Vận dụng đội viên tinh anh Long Nha Đặc Chiến, toàn lực viện trợ!!”

Ông Trần phảng phất như đã sớm tính toán kỹ, lúc này rốt cục cũng chờ được cơ hội nói ra.

“Vâng!”

Diệp Thiên Long cùng với đám người Vu Chính Bình đều đứng nghiêm người, lên tiếng nhận lệnh.

“Thời gian nửa tiếng đã đủ để Cao Phong chết rất nhiều lần.”

“Các người vẫn không cần đi thì hơn, chỉ là lãng phí thời gian mà thôi.”

Trợ lý Trương than nhẹ một tiếng, lần này ông ta cũng không cưỡng ép ngăn cản, nhưng vẫn nói một câu như vậy.

Vừa nghe thấy thế, đám người vô thức dừng bước chân lại.

Chênh lệch hai trăm ngàn người, nửa giờ chiến đấu…

Đâu cần nửa giờ, sợ rằng chỉ cần mười phút đã có thể trực tiếp giải quyết xong trận chiến đấu này, đúng không?

Cho nên những lời vừa rồi của trợ lý Trương thật không người nào có thể phản bác.

“Tôi tin tưởng nó có thể chịu được!”

Diệp Thiên Long hơi cắn răng, sau đó bước ra ngoài.

“Tôi cũng muốn tin tưởng.”

“Nhưng hiện tại chắc chắn cậu ta đã chết, các người biết không?”

“Trên chiến trường tàn khốc đến cỡ nào, các người càng rõ ràng hơn tôi, cho nên đừng làm chuyện vô ích.”

“Tôi sẽ xin truy phong anh linh cho bọn họ.”

Trợ lý Trương than nhẹ một tiếng, sau đó muốn ngồi xuống.

“Đó là anh hùng của Việt Nam chúng ta, sống phải thấy người, chết phải thấy xác! Đi!”

Lúc này, thái độ của ông Trần cũng cực kỳ cứng rắn.

Ông ta cũng đã nhẫn nhịn thật lâu, rốt cục sau khi điều tra rõ ràng chuyện nhà họ Đặng, ông ta hoàn toàn bạo phát.

Đám người Vu Chính Bình ngừng lại một chút, sau đó vẫn nhấc chân đi về phía ngoài cửa.

Cho dù trong lòng bọn họ cũng hiểu rõ, rất có thể đã Cao Phong toàn quân bị diệt…

Nhưng chính như những gì ông Trần nói, bọn họ sống phải thấy người chết phải thấy xác!

Bình luận

Truyện đang đọc