RỂ QUÝ RỂ HIỀN

"Cá cược?" Kim Hồng Vũ cảm thấy sững sờ: "Cậu muốn cá cược cái gì ?"

"Đương nhiên là muốn anh đem vị trí tổng giám đốc ra để cá cược rồi." Cao Phong nhàn nhạt nói.

"Cậu!" Kim Hồng Vũ tức đến nổ phổi: "Cao Phong, cậu giỏi lắm, tôi đã đã sớm biết cậu có mưu đồ với xí nghiệp Kim gia mà, bây giờ cuối cùng cậu cũng lộ ra dã tâm thật sự rồi nhỉ!"

"Câu đừng cho rằng chúng tôi không thể mời được Tuyết Mai trở về, chúng tôi chỉ đang lo lắng tình cảm của người Kim gia với nhau thôi!"

"Ha ha, vậy bây giờ các người mời cô ấy trở về đi." Cao Phong nở nụ cười xem thường.

Nghe thấy thế, trong lòng Kiều Thu Vân trở nên căng thẳng, nếu Cao Phong để cho Kim Hùng Sơn đi thật, thì đây không phải là kết quả bà muốn đâu!

Cao Phong này cũng thật là, ra vẻ gây khó dễ một lúc là được rồi, nếu anh thật sự dồn ép Kim Hồng Vũ đến đường cùng, anh ta thật sự quay đầu bỏ đi thì phải làm sao bây giờ?

Nhưng Kim Tuyết Mai không ngừng nháy mắt với Kiều Thu Vân, căn bản là không cho Kiều Thu Vân nói chuyện.

"Cậu thật sự cho rằng tôi không dám đi?" Kim Hồng Vũ đứng lên nói.

"Vậy anh cứ đi đi, cô ấy mà không trở về thì anh còn có thể có không 540 tỷ phí bồi thường vi phạm hợp đồng, ngu gì mà không làm."

Cao Phong bình tĩnh ngồi trên trên ghế sofa, hai cánh tay của anh khoác lên trên tay vịn, bộ dạng vô cùng lười biếng, như thể anh đã ăn chắc Kim Hồng Vũ.

"Cậu, tại sao cậu biết được?"

Kim Hùng Sơn và Kim Hồng Vũ cùng sững sờ, họ cảm thấy không thể tin nổi nhìn về phía Cao Phong.

Kiều Thu Vân và Kim Ngọc Hải thậm chí ngay cả Kim Tuyết Mai, tất cả đều cảm thấy đầu óc mơ hồ, căn bản là không hiểu được lời nói của Cao Phong.

Tuy là Kim Hùng Sơn biết rõ, nhưng mà họ nghĩ không ra, Cao Phong không ở hiện trường, vậy thì làm sao anh biết được?

Quyết định của bất động sản Phong Mai, anh làm sao mà biết được điều này?

Nhưng mà, căn bản là Cao Phong không cho bọn họ giải thích, anh bưng một chén trà lên, lẳng lặng uống.

Một lúc sau, Kim Hùng Sơn mới chậm rãi mở miệng.

"Cậu được lắm! Cậu đúng là đủ tàn nhẫn! Trước đây đúng là tôi đã nhìn nhầm người cháu rẻ như cậu rồi." Kim Hùng Sơn duỗi tay vỗ tay.

Cao Phong cúi đầu uống trà, nhưng trong lòng anh lại cười lạnh, sau này ông sẽ càng trải qua nhiều điều để ông thấy rằng ông đã nhìn nhận nhầm.

"Cứ theo điều cậu nói mà làm, bắt đầu từ ngày mai, tổng giám đốc xí nghiệp Kim Thiên, Hồng Vũ sẽ bị bãi chức, vị trí này sẽ do Tuyết Mai đảm nhiệm."

Trong lòng Kim Hồng Vũ cảm thấy cực kỳ không cam lòng, nhưng anh ta cũng biết lúc này tình hình đối với họ vô cùng bất lợi, nên anh ta chỉ có thể yên lặng tiếp thu.

Ba người Kiều Thu Vân đều bối rối, Kim Hùng Sơn vậy mà lại đồng ý rồi?

Cao Phong đưa ra yêu cầu ở thời điểm này, nhóm Kiều Thu Vân đều cảm thấy không thể làm được, không nghĩ tới Kim Hùng Sơn chỉ hơi suy nghĩ một chút thì đã trực tiếp chấp nhận rồi.

Kiều Thu Vân và một nhà Kim Ngọc Hải đều vô cùng rõ ràng, Kim Hùng Sơn tuyệt đối không phải là người như thế.

Nhìn bọn họ nói chuyện như vậy, có vẻ giống như Kim Hùng Sơn có nhược điểm gì đó, bị Cao Phong biết được nên ông ta mới như thế.

Sau khi đưa đám người Kim Hùng Sơn đi, nhóm Kiều Thu Vân lập tức trở về phòng khách, cha người vây quanh Cao Phong quan sát một trận, giống như là muốn nhìn thấu Cao Phong.

"Cao Phong, cậu lợi hại thật đó, chuyện này là cậu làm thật sao ?"

Mãi đến tận bây giờ Kim Ngọc Hải vẫn còn có chút không tin, Kiều Thu Vân cũng hiếu kì nhìn Cao Phong.

"Cứ coi như thế đi." Cao Phong gật đầu.

"Cả ngày hôm nay anh chỉ đợi ở nơi này, ngay cả một cuộc điện thoại cũng không có gọi, căn bản là anh không có cơ hội liên hệ với bên ngoài, vậy thì anh làm như thế nào ?" Kim Tuyết Mai nghĩ mãi không ra.

Cao Phong sờ sờ chóp mũi, anh không nói gì, chuyện này quả thực không có cách nào giải thích được nha!

Anh có thể nói tất cả những thứ này tất cả những thứ này đã sớm nằm trong kế hoạch của anh không, mà cho dù có nói ra, thì Kim Tuyết Mai cũng sẽ không tin.

Thấy Cao Phong không nói lời nào, trên mặt Kiều Thu Vân xuất hiện vẻ mặt hiểu rõ.

"Cậu không phải là mèo mù vớ cá rán đấy chứ? Nói không chừng đây là ý tứ của bà cụ đó."

"Có thể là vậy." Cao Phong gật đầu, căn bản không cãi lại.

"Hừ!" Kiều Thu Vân thấy thái độ này của Cao Phong thì có chút không thoải mái, lạnh lùng kêu một tiếng rồi vào phòng.

Nếu Cao Phong thật sự giải quyết chuyện này, thái độ của anh kiêu ngạo một chút cũng không sao.

Nhưng việc này rất rõ ràng không phải Cao Phong làm, bởi vì Cao Phong làm sao có năng lực này?

Kim Ngọc Hải đứng tại chỗ, ông sâu xa nhìn Cao Phong một chút, đây là lần thứ hai trong đầu ông ta xuất hiện lời ông nội Kim đã nói.

Kim Lân tuyệt đối không phải là vật trong ao, trải qua gian khổ sẽ hóa Rồng.

Kim Ngọc Hải không biết Cao Phong có phải là Rồng thật hay không, nhưng ông ta rất tò mò, khó khăn gian khổ mà Cao Phong từng trải qua đến cuối cùng là cái gì?

Ở dưới lầu, hai cha con Kim Hùng Sơn ngồi trong xe, sắc mặt đều vô cùng khó coi.

"Cha, chúng ta cứ như thế mà nhẫn nhịn chuyện này? Cha cũng không thấy một nhà Kiều Thu Vân hung hăng cỡ nào sao, còn có cái tên rác rưởi Cao Phong kia, tại sao nó cũng dám cưỡi ở trên đầu con?"

"Thằng nhóc đó thì là cái thá gì!"

Kim Hồng Vũ đập một quyền về phía tay lái, nghiến răng nghiến lợi nói.

Ban đầu vốn muốn không tốn công sức mà đoạt được công lao, lần này thất bại, không còn công lao gì, đã thế vị trí tổng giám đốc cũng bị chơi đến mất luôn.

Quả thực là tiền mất tật mang!

"Trước tiên cứ để bọn họ hả hê một trận." Sắc mặt Kim Hùng Sơn âm trầm như nước, nắm chặt nắm đấm ngồi ở ghế sau xe, bởi vì ông ta quá dùng sức, làm cho khớp xương cũng hơi trắng bệch.

"Cha thật không hiểu Kim Tuyết Mai cho Bất động sản Phong Mai thuốc mê gì, Bất động sản Phong Mai vậy mà lại bảo vệ cô ta!"

"Cha này, cha nói xem, Kim Tuyết Mai có thể cảm thấy ông chủ của Bất động sản Phong Mai tốt hơn, sau đó cô ta đội mũ xanh cho Cao Phong hay không?"

"Chứ ngoài loại quan hệ đó ra, con thật không thể nghĩ Kim Tuyết Mai có thể kéo lên quan hệ gì với Bất động sản Phong Mai nữa."

Kim Hồng Vũ chuyển đề tài, anh ta cười trên sự đau khổ của người khác mà nói.

Ở trong lòng anh ta, anh ta căn bản là không có coi Kim Tuyết Mai là em gái mình, vì thế cho dù nhận xét như thế nào anh ta cũng cảm thấy không quan trọng.

"Con nói như thế, việc này thật ra cũng có khả năng, thái độ của Bất động sản Phong Mai %3D đối với Kim Tuyết Mai quá không bình thường." Kim Hùng Sơn nghe vậy thì hai mắt sáng lên, ông ta cũng cảm thấy việc này có chút đáng tin.

"Ha ha thằng ngốc Cao Phong kia, còn không biết Kim Tuyết Mai đã đội mũ xanh cho hån, cười chết con rồi." Trong nháy mắt tâm tình của Kim Hồng Vũ đã khá hơn nhiều.

Mà Kim Hùng Sơn hơi trầm ngâm, trong đầu liền hiện lên một kế hoạch.

"Lúc này tình thế của chúng ta hơi bất lợi, không bằng đầu tiên chúng ta cứ tiếp tục nhẫn nhịn, nhưng chúng ta đã nắm được nhược điểm của Kim Tuyết Mai, sau đó muốn quản lý cô ta không phải rất dễ dàng sao ?"

"Chờ đi, chờ chúng ta tìm được cơ hội thích hợp thì sẽ vạch trần chuyện này, nhất định sẽ làm cho Kim Tuyết Mai mất hết danh dự, đến lúc đó cô ta đừng nói là cái chức tổng giám đốc, bà cụ nhất định sẽ đuổi cô ra khỏi Kim gia."

Trong mắt Kim Hùng Sơn lấp lóe, nơi sâu xa trong đáy mắt cất giấu sự hung ác.

"Được đó! Được đó!" Trong lòng Kim Hồng Vũ cực kỳ vui sướng, có một loại cảm giác vui sướng là sắp báo được thù lớn.

Hiện tại anh ta chỉ cần chờ Kim Tuyết Mai lộ ra sơ hở, đến lúc đó anh ta sẽ chậm rãi tính sổ Kim Tuyết Mai.

"Cao Phong, bây giờ chỉ có hai chúng ta, anh nói cho tôi biết, chuyện này đến cuối cùng là có quan hệ gì vvới anh hay không?"

Ở trong phòng, Kim Tuyết Mai trừng mắt nhìn Cao Phong, giống như là muốn nhìn thấu toàn bộ Cao Phong.

"Nếu anh nói là anh, em sẽ tin tưởng anh sao ?" Cao Phong cười nhạt.

"Tôi ... tôi không biết nữa ..." Trong nháy mắt Kim Tuyết Mai im lặng, sau đó cô lắc đầu.

Nếu là trước đây, Kim Tuyết Mai sẽ không chút do dự mà nói không tin, nhưng chuyện ngày hôm nay, Kim Tuyết Mai đúng là không nắm chắc được.

"Anh đã từng nói, những đau khổ trước đây của em, anh sẽ không khiến nó trở thành vô ích, đây là lời nói thật."

"Vì thế, chuyện này có phải là anh làm hay không không quan trọng, những lời anh đã từng nói, anh đều sẽ thực hiện."

Cao Phong ngồi dậy, vẻ mặt anh thật lòng nhìn Kim Tuyết Mai.

"Được!" Kim Tuyết Mai sững sờ một lát, sau đó cô ngơ ngác gật đầu.

Ngày tiếp theo, là ngày Kim Tuyết Mai đi nhậm chức, đảm nhiệm vị trí tổng giám đốc xí nghiệp Kim gia.

Bình luận

Truyện đang đọc