RỂ QUÝ RỂ HIỀN

"Nhà họ Tưởng là gia tộc đứng đầu ở Hà Nội, đồng thời cũng là thành viên quan trọng của hội công thương Hà Nội. Cô nói Cao Phong đắc tội với họ là có ý gì? Chuyện này không phải đưa nhà họ Kim vào thế muôn đời muôn kiếp không trở lại được sao?" Vẻ mặt Kim Hồng Vũ nghiêm túc, giọng điệu vô cùng tức giận, cứ như thể Cao Phong là một kẻ tội đồ tội ác tày trời. Nghe Kim Hồng Vũ nói, Cao Phong nhẹ nhàng lắc đầu, trong lòng thở dài.

Có điều, trình độ của Kim Hồng Vũ không đủ, vậy nên ngay cả thâm niên va chạm cũng không có

Kim Tuyết Mai cũng kinh ngạc trong giây lát, dĩ nhiên cô biết chuyện xảy ra ở buổi chiêu đãi trao đổi công ty, cô biết Cao Phong và Tưởng Khải Minh thật sự là có mẫu thuẫn gì đó.

Điều này không thể phủ nhận, nhưng tôi không biết Kim Hồng Vũ đã nghe tin đó ở đâu. "Cao Phong, nếu cậu là đàn ông, đừng núp sau lưng phụ nữ nữa! Cậu hãy đứng ra nói xem, những chuyện này, anh có làm không?" Kim Hồng Vũ chỉ tay vào Cao Phong.

Người nhà họ Kim ai cũng không nói lời nào, kể cả bà cụ Kim, họ đều nhìn Cao Phong và muốn xem Cao Phong trả lời như thế nào. “Là tôi làm.” Ánh mắt của mọi người nhìn chăm chú theo, Cao Phong chậm rãi gật đầu thừa nhận không chút do dự. "Cậu!” à cụ Kim đột nhiên vỗ mạnh bàn, tức giận nhìn Cao Phong. "Này! Cao Phong này điên rồi sao? Trước đây tôi chỉ tưởng rằng cậu là đồ rác rưởi, nhưng hiện tại mới phát hiện mình đã sai! Cậu chỉ là một kẻ chuyên làm hỏng việc!" "Ngay cả nhà họ Tưởng ở Hà Nội mà cậu ta cũng dám đắc tội. Nhà họ Kim của chúng ta sau này sẽ ở vùng đất Hà Nội này, sợ rằng một bước cũng sẽ rất khó đi!" "Mọi người vẫn không biết sao? Tập đoàn Thiên Long đã trở lại, là muốn phục hưng hội công thương Hà Nội! Gần trăm thành viên của hội công thương Hà Nội muốn đối phó với nhà họ Kim của chúng ta, đó là chuyện một câu nói " "Ban đầu, tôi đã nghĩ rằng chúng ta sẽ làm việc chăm chỉ và đủ điều kiện để gia nhập hội công thương Hà Nội vào cuối năm. Bây giờ có vẻ như, hehe...

Nhiều người trong nhà họ Kim đang nói chuyện ồn ào, họ không giấu giếm tiếng nói của mình và hướng về phía Cao Phong chỉ chỉ trỏ trỏ. “Cao Phong, cậu phải giải thích rõ chuyện này với mọi người trong nhà họ Kim và Bà cụ Kim!” Bà cụ Kim nằm chặt cây gậy đầu rồng trong lòng bàn tay, vẻ mặt vô cùng ảm đạm. “Đúng, phải có lời giải thích!” Kim Hồng Vũ cũng vung tay lên nói.

Vẻ mặt Cao Phong lãnh đạm, chậm rãi nhìn chung quanh mọi người một lượt, nhẹ giọng nói: "Giải thích? Chỉ là một cái nhà họ Tưởng thôi, khiến mọi người sợ như vậy sao?" Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha!!!

Tất cả mọi người đều sửng sốt, sau đó bật cười thành tiếng.

Cao Phong, cậu ngây thơ đến mức nào mà lại thêm từ “tầm thường” trước câu nhà họ Tưởng? Là đệ nhất gia tộc ở Hà Nội, vậy mà trong mắt anh chỉ là một nhà họ Tưởng tầm thường? "Cao Phong, ngữ khí của cậu thật lớn!" "Cậu có biết nhà họ Tưởng có ý nghĩa như thế nào không? Cậu có biết trong giới kinh doanh, sức mạnh của họ lớn như thế nào không?" Kim Hồng Vũ chế nhạo, nhìn Cao Phong như một kẻ ngốc. “Tôi không biết.” Cao Phong chậm rãi lắc đầu, nói tiếp: “Bởi vì từ trước đến nay đều là họ tự mình tìm đến tôi.

Mọi người lại sửng sốt, trong lòng cảm thấy, Cao Phong này nhất định là điên rồi.

Cao Phong nghĩ mình là con trai cả của tập đoàn Thiên Long, hay ông Cao, người gần đây đã thành danh ở Hà Nội?

Người ta chủ động đến tìm đến anh ta?

Anh ta là có tiền, hay có quyền lực? Hoặc có một nền tảng vững chắc? Anh đều không có!

Anh chỉ là con rể nhà họ Kim, ăn uống còn phải dựa vào con sâu mọt của nhà họ Kim bố thí cho.

Cho dù, hôm nay bạn có lái một chiếc Rolls-Royce Phant, nhưng những thứ đó cũng không thuộc về bạn, chúng chỉ là những thứ bạn dùng để ngụy trang ở bên ngoài. "Không vạch trần cậu! Cậu thật sự không biết bản thân mình là cái thứ gì!" "Sáng nay có tin tức từ thủ đô Hà Nội, nói rằng khối tập đoàn Đế Phong ở Thủ đô Hà Nội đã được thành lập, tất cả các bên liên kết với nhau, bao gồm cả nhà họ Tưởng!" "Trong bốn gia tộc lớn ở Hà Nội, ngoài gia tộc họ Kim của chúng ta, ba gia tộc còn lại đều đã gia nhập khối tập đoàn Đế Phong này!" “Nói cho tôi biết, tại sao chỉ có một mình nhà họ Kim chúng ta không nhận được lời mời?” Kim Hồng Vũ đưa ngón tay về phía Cao Phong, vẻ mặt đầy cương quyết và chất vấn.

Những người khác cũng nhìn Cao Phong, nếu Cao Phong không đắc tội nhà họ Tưởng, có lẽ nhà họ Kim đã gia nhập khối tập đoàn Đế Phong rồi sao?

Cao Phong chậm rãi lắc đầu trả lời: "Đó là bởi vì, tôi không có kịp mời Tuyết Mai."

Nghe thấy lời nói này của Cao Phong, tất cả mọi người đều sững sờ, giây sau cùng nhau cười. "Hahaha! Cao Phong, cậu hôm nay nhất định là quân uống thuốc rồi đúng không? "Cậu tới đây là để mời? Tại sao không nói cậu là chủ tịch của khối tập đoàn Đế Phong luôn đi! Tại sao không nói tất cả người tại to mặt lớn ở Hà Nội này đều phải cúi đầu trước cậu!" Kim Hồng Vũ nghiến răng hỏi. “Ừ, tôi chính là chủ tịch của khối tập đoàn Đế Phong Cao Phong nhàn nhã gật đầu, một câu nói đùa thoáng qua miệng.

Kim Hồng Vũ dứt khoát không để ý đến Cao Phong, anh ta cảm thấy Cao Phong hoàn toàn không biết xấu hổ, vậy nên mới ở đây càn quấy. "Bà nội, việc này, bà nói phải làm sao đây?" "Vốn dĩ dựa vào thực lực của nhà họ Kim, tuyệt đối đủ tư cách gia nhập khối tập đoàn Đế Phong!" "Kết quả là do Cao Phong gieo thù chuốc oán ở khắp nơi, đắc tội với không ít thể lực, vì vậy mọi người nên mới loại trừ chúng ta!" “Chuyện này, Cao Phong có trách nhiệm không thể chối được.” Kim Hồng Vũ quay đầu nhìn về hướng của bà cu Kim. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha!!!

Bà cụ Kim lúc này cũng đang buồn bực, sự chán ghét đối với Cao Phong, đã lên đến đỉnh điểm.

Bây giờ khối tập đoàn Đế Phong đã được thành lập mạnh mẽ, những thế lực có máu mặt lớn ở Thủ đô Hà Nội đều đã được mời.

Nhưng mà, nhà họ Kim này, một trong bốn gia tộc lớn ở Hà Nội, lại là nhà duy nhất không được mời, rõ ràng là đã bị loại ra phía ngoài!

Vì Cao Phong có quá nhiều kẻ thù, nên nhà họ Kim đã bị toàn bộ Thủ đô Hà Nội loại trừ, làm sao nhà họ Kim còn có thể có được chỗ đứng ở đây trong tương lai?

Chưa kể đến việc hoàn thành tâm nguyện cuối cùng của ông Kim và chuyển đến biệt thự trên núi Bồng Thiên...

Liệu nhà họ Kim có thể tồn tại ở Thủ đô Hà Nội này hay vẫn còn là một ẩn số. "Cao Phong, cậu khiến tôi quá thất vọng!" "Tôi không muốn nghe bất cứ lời giải thích nào, bây giờ tôi sẽ ra lệnh với tư cách là chủ hiện tại của nhà họ Kim, cậu và Tuyết Mai hôm nay làm thủ tục ly hôn!" "Từ nay về sau, cậu, Cao Phong, không được phép bước vào nhà Kim của tôi nửa bước!"

Bà cụ Kim run rẩy vì tức giận, chống nạng chỉ vào Cao Phong và hét lên. "Bà..." Kim Tuyết Mai sắc mặt kinh ngạc vội vàng gọi. “Câm miệng!” Bà cụ Kim giận dữ mắng mỏ, nói: “Nếu không muốn, cô có thể cùng Cao Phong đi ra khỏi nhà họ Kim. Từ nay về sau, tôi sẽ đoạn tuyệt mọi quan hệ với cô, Kim Tuyết Mai!” “Linh vị của ông nội, cũng không cho phép cô bái thêm một lần nào nữa!” Bà cụ Kim đột nhiên đập gậy xuống đất, phát ra tiếng kêu gây chấn động.

Kim Tuyết Mai trợn tròn mắt, cô không ngờ mọi chuyện lại phát triển đến mức này.

Nhưng nhìn thấy bà cụ Kim cả người run lên vì tức giận, Kim Tuyết Mai cũng không dám nói gì nữa, không lại tiếp tục chọc giận Bà cụ Kim.

Nếu bà cụ Kim bị kích động quá mức, mà xảy ra chuyện thì sẽ càng rắc rối hơn.

Nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng rất nhiều người nhà họ Kim vô cùng vui mừng. Trong số đó, đặc biệt có Kim Ngọc Dung và Kim Hồng VŨ, sự vui vẻ trên khuôn mặt họ càng sâu hơn. “Bà ơi, trước khi Cao Phong bước ra khỏi nhà họ Kim, cậu ta còn một việc nữa phải làm!” Kim Hồng Vũ từ từ chắp tay về phía Bà cụ Kim, cười lạnh một tiếng nói.

Bình luận

Truyện đang đọc