RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2862

Cao Phong gật đầu, sau đó bước đi mạnh mẽ về phía Cao Anh Hạo.

“Nếu bọn họ dùng tôi để uy hiếp các cậu, yêu cầu các cậu buông vũ khí, thì các cậu lập tức bắn ngay.”

“Nhớ rõ, đây là mệnh lệnh!”

Trước khi đi, Cao Phong không quên dặn dò lại vài câu.

Anh không thể vì bản thân mình mà để cho mấy chục nghìn người đám Long Tuấn Hạo phải chết.

“Cậu Phong!” Lâm Vạn Quân kéo chắc cánh tay Cao Phong, nhìn anh không ngừng lắc đầu.

Mặc dù Lâm Vạn Quân cũng không muốn bà cụ Cao bị Cao Anh Hạo giết hại, nhưng trong lòng anh, Cao Phong vẫn vô cùng quan trọng.

“Chú Lâm Quân, cháu còn được lựa chọn sao?”

Cao Phong chau mày lắc đầu, sau đó cười khổ nói.

Long Tuấn Hạo nghiến răng nghiến lợi, mạnh mẽ giương súng, phẫn nộ hét lớn: “Anh Phong, lần này Long Tuấn Hạo tôi không thể nghe theo lời anh được.”

“Biết rõ phía trước là núi đao biển lửa, tôi không thể giương mắt nhìn anh nhảy vào đó được, muốn chết thì tất cả chúng ta cùng nhau chết!”

“Các anh em, rút súng!”

Lời Long Tuấn Hạo vừa nói ra, hàng chục nghìn binh sĩ Phong Hiên đồng loạt giơ vũ khí trong tay mình lên, ngắm chuẩn vào Cao Anh Hạo phía đối diện đợi lệnh.

Ngay cả Vũ Hoàng Lê cũng tiến lên trước một bước, đi lên trên cùng, tay nắm chắc khẩu súng nhắm thẳng vào Cao Anh Hạo.

Hai người mà Lâm Vạn Quân đã sắp xếp trước đó cũng tự nhiên đi theo ngay sau Vũ Hoàng Lê.

“Cao Kình Thiên, đây chính là sự hiếu thuận của mày đó sao? Ha ha ha!”

“Thật nực cười, làm ông đây buồn cười chết mất!” Cao Anh Hạo nhìn thế cục trước mắt có chút không nhịn được, cười lạnh một tiếng.

“Ông đây giết mày trước!” Long Tuấn Hạo cũng không nhìn được mà nhắm về phía Cao Anh Hạo bắt đầu bóp cò.

Vốn muốn bắt sống Cao Anh Hào, sau đó tính sổ với anh ta cả thể.

Nhưng thế cục trước mặt khiến họ gần như làm không được, chỉ có thể toàn lực ra tay, giết chết Cao Anh Hạo rồi tính tiếp.

“Con mẹ nó, ông đây đã nghĩ ra kế sách từ lâu rồi, vậy mà không thực hiện được! Rốt cuộc xảy ra tình huống gì đây?”

Liễu Tông Trạch cũng nghiến răng nghiến lợi, đồng thời giơ vũ khí trong tay lên, nhắm bắn thẳng về phía Cao Anh Hạo.

“Pằng pằng pằng.”

Đạn bắn ra từ nòng súng.

Cao Anh Hạo kinh ngạc thay đổi sắc mặt, một tay nhanh chóng kéo một binh sĩ nhà họ Cao bên cạnh lên chắn phía trước.

“Bụp bụp bụp bụp!”

Binh sĩ đó trợn tròn mắt, không kịp phản ứng lại đã bị trúng đạn mà chết, trên người máu tươi chảy ồ ạt.

Không dưng tự nhiên lại trở thành người chết thay cho Cao Anh Hạo.

Cách làm này thật là tàn nhẫn vô nhân đạo.

Vậy mà Cao Anh Hạo lại coi đó là chuyện hiển nhiên, lùi về sau vài bước để cho binh sĩ nhà họ Cao chắn trước mặt mình.

“Cao Kình Thiên, mày điên mẹ nó rồi, mày muốn hại chết bà nội mày à?” Cao Anh Hạo ngoác miệng chửi lớn.

“Đừng phí lời! Giờ này lời anh Phong nói không tính nữa, tao nói mới tính.”

“Ông đây giết mày trước, sau đó sẽ quỳ gối chịu tội trước anh Phong, bây giờ mày quỳ xuống cho tao!”

Long Tuấn Hạo vừa lên đạn, vừa nhìn chằm chằm vào Cao Anh Hạo.

Đám binh sĩ Phong Hạo ở hàng đầu cũng đồng loạt tháo chốt an toàn, ngón tay đặt sẵn vào vị trí cò súng.

Nhìn dáng vẻ lúc nào cũng sẵn sàng xông lên chiến đấu.

Bên cạnh Lâm Vạn Quân và Cao Kim Thành vẫn đang giữ chặt Cao Phong, gần như không để cho Cao Phong lên tiếng.

Không sai, Cao Phong hiện tại đã bị thuộc hạ của mình khống chế!

Cao Anh Hạo nhìn thấy thì kinh ngạc biến sắc, xem ra muốn lợi dụng bà cụ Cao để uy hiếp Cao Phong là hoàn toàn không có tác dụng.

Nếu đã như vậy thì chỉ còn cách dùng đến con át chủ bài đó thôi!

Vốn dĩ Cao Anh Hạo còn nghĩ rằng sẽ dùng con át chủ bài đó để đối phó với sự việc khẩn cấp, nhưng giờ xem ra đã không thể chờ thêm được nữa rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc