RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 3415

“Đương nhiên là có.” Cao Phong thản nhiên nói: “Tôi đã tính rõ món nợ của mẹ vợ, còn món nợ của các người, có phải là còn chưa tính xong hay sao”

Câu này khiến mọi người sửng sốt. Người phụ nữ trung niên nhíu mày: “Thế là sao?”

“Ha ha…” Cao Phong cười lạnh, đi đến bên cạnh vợ chồng Kiều Thu Vân: “Mẹ vợ tôi đã ân đoạn nghĩa tuyệt với nhà họ Kiều, không còn chút quan hệ gì, vậy thì sự nhục nhã mà bà ấy phải gánh chịu, hai người họ bị đánh chửi… Có phải là cũng nên tính sổ không?” Cao Phong mỉm cười đầy ẩn ý hỏi người nhà họ Kiều.

Mọi người đều ngây ra như phỗng. Thì ra Cao Phong bỏ ra ba tỷ, còn đồng ý tất cả điều kiện của nhà họ Kiều chính là vì chờ đến lúc này. Tôi phủi sạch quan hệ với mấy người trước, sau đó lại tính sổ, dù là ai cũng không thể xoi mói. Về công về tư, Cao Phong đều làm không sai.

“Kiều Thu Vân không gặp bà cụ lần cuối, chẳng lẽ không nên bị đánh sao?” Người phụ nữ trung niên nhíu mày hỏi.

“Bà ấy đã không còn quan hệ với nhà họ Kiều, có nghĩa vụ gì tới gặp mặt lần cuối?” Cao Phong hỏi lại.

Người phụ nữ trung niên á khẩu không trả lời được. Người nhà họ Kiều nhìn ba tỷ đồng tiền mặt trên mặt đất, cắn răng không nói một lời, nhưng trong lòng lại không phục. Mà Cao Phong thì không cần họ phục mình.

“Nói đạo lý xong, bây giờ tính sổ. Kẻ nào đã đánh cha mẹ vợ của tôi? Tự đứng ra cho tôi!” Cao Phong chắp tay sau lưng nhìn về phía mọi người.

Người nhà họ Kiều đều cúi đầu, hoàn toàn không dám đối diện với Cao Phong.

“Cao Phong, hay là thôi đi…” Kim Ngọc Hải chần chờ mấy giây, cuối cùng vẫn nói với Cao Phong.

“Ba đừng quan tâm.” Cao Phong thản nhiên nói.

Kim Ngọc Hải thở dài, cuối cùng thành thật ngậm miệng lại. Cao Phong khẽ híp mắt nhìn người nhà họ Kiều không hề nhúc nhích, sắc mặt dần trở nên lạnh lẽo.

“Không ai thừa nhận chứ gì? Vậy thì vả miệng từng người một!” Cao Phong hừ lạnh, lập tức ra lệnh.

“Vâng!” Mấy trăm người đàn ông áo đen đáp lời, sau đó cất bước tiến lên.

“Anh Phong, là cô ta, ông ta, cả ông ta nữa! Chính là họ đánh, không liên quan gì tới chúng tôi!”

“Anh Phong tha cho tôi đi, tôi thật sự không ra tay mà!”

Chỉ thoáng chốc, người nhà họ Kiều đều vô cùng kích động. Đối mặt với mấy trăm người đàn ông áo đen vẻ mặt dữ tợn, không ai có thể giữ bình tĩnh.

“Chậm rồi. Đánh đi!” Cao Phong ra lệnh một tiếng, mấy trăm người đàn ông hùng hổ xông lên, chỉ thoáng chốc đã bao phủ tất cả mọi người.

Nơi này vốn nên tổ chức lễ tang, bây giờ lại diễn ra một trận hỗn chiến nghiêng về một phía. Người nhà họ Kiều không có gan phản kháng, bị mấy trăm người đàn ông áo đen đánh ngã xuống đất.

“Bịch! Bốp! Rầm!”

“Á! Tôi sai rồi! Đừng đánh tôi!”

Người nhà họ Kiều liên tục van xin tha thứ, mà mấy trăm người đàn ông áo đen không hề nương tay, tay đấm chân đá liên tục. Van xin tha thứ cũng vô ích. Đối với họ, chỉ có lời nói của Cao Phong mới có giá trị. Cao Phong không nói dừng thì ai dám dừng lại? Chỉ thấy một người đàn ông áo đen một tay giữ chặt người phụ nữ trung niên, sau đó giơ tay cho bà ta một cái tát, bàn tay to khỏe thậm chí còn mang theo tiếng gió tát mạnh lên mặt người phụ nữ.

“Chát!” Tiếng vang giòn tan vang lên trên mặt người phụ nữ trung niên. Sau đó dấu bàn tay rõ ràng xuất hiện trên mặt bà ta, dần dần sưng lên.

“Á!” Người phụ nữ trung niên la hét ầm ĩ như tiếng dao mổ heo. Nhưng người đàn ông áo đen lại không hề thay đổi sắc mặt, vung tay cho thêm mười mấy cái tát. Tư thế hung ác không hề nể tình khiến đám khách khứa chung quanh đều sợ hãi không dám ngóc đầu lên. Chỉ nghe thấy từng tiếng đánh đập cũng đủ khiến đám khách khứa kinh hãi vô cùng. Thủ đoạn của Cao Phong thật sự rất độc ác, thoạt nhìn ba tỷ tiền mặt rất khả quan, nhưng khoản tiền này không dễ lấy chút nào.

Lần lượt từng người bị đánh ngã xuống đất, còn phải đau đớn van xin tha thứ. Ban đầu còn có mấy người đàn ông trung niên muốn đánh trả, nhưng đối mặt với đám vệ sĩ chuyên nghiệp bên cạnh Cao Phong, họ hoàn toàn không phải là đối thủ. Ba đấm hai đá có thể đánh họ quỳ xuống van xin tha thứ.

“Quỳ xuống! Mẹ kiếp!”

“Không phải kêu mày quỳ với tao! Mà là quỳ với bà chủ!”

“Quỳ xuống! Thằng này!”

Tiếng mắng liên tục vang lên, tiếng đánh không ngừng nghỉ, hiện trường trở nên hỗn loạn. Không lâu sau, người nhà họ Kiều đều mặt mày sưng vù như bánh bao. Bọn con trai nhà họ Kiều bị đánh nhiều nhất, khóe miệng chảy máu tươi, còn nghiêm trọng hơn Kim Ngọc Hải gấp mười lần. Cả đám mặt mũi bầm dập, liên tục rên rỉ, đồng loạt quỳ xuống đất. Cao Phong không thừa nhận nên lúc này mọi người đều quỳ trước bàn thờ của bà cụ Kiều.

“Được rồi.” Cao Phong xua tay, mấy trăm người đàn ông mới đứng qua một bên.

Người nhà họ Kiều đều mặt mũi bầm dập quỳ trên mặt đất, ánh mắt tràn đầy hoảng sợ. Ba phút trước, họ còn đắc ý cho rằng Cao Phong không dám đụng vào mình. Cao Phong còn cho nhà họ Kiều ba tỷ tiền mặt khiến họ sung sướng vô cùng. Ba phút sau, họ đã bị đánh bầm dập. Mãi tới lúc này họ mới hiểu được, thành phố Hà Nội này không có chuyện gì mà Cao Phong không dám làm.

Bình luận

Truyện đang đọc