RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 3231

“Ầm!”

Vũ Siêu vừa mới đứng thẳng người dậy đã bị một quyền của Cao Phong đánh đập lên thân cây một lần nữa.

“Bịch!”

Còn chưa đợi Vũ Siêu kịp thở, Cao Phong đã đột nhiên dùng một dây roi quất tới.

Dây roi kia mang theo tiếng gió thét gào, nhanh chóng bay ra đập lên cổ Vũ Siêu.

“Rầm!”

Đòn lần này vô cùng nghiêm trọng, Vũ Siêu lại không thể tránh thoát một lần nữa.

Bị Cao Phong đánh tới mạnh như vậy, gần như cái mạng già của ông ta đã sắp tàn.

“Phụt!”

Vũ Siêu đau đớn kêu lên một tiếng, toàn bộ cơ thể đều bị Cao Phong đánh ngã.

Thẳng đến hiện tại, rốt cuộc Vũ Siêu mới hiểu rõ sự chênh lệch lớn nhất của ông ta và Cao Phong là ở đâu.

Tốc độ!

Tốc độ của Cao Phong thật sự quá nhanh.

Nếu như đơn thuần chỉ so về sức mạnh thì Vũ Siêu hoàn toàn không hề kinh sợ.

Nhưng mà tốc độ của Cao Phong đã hoàn toàn chiếm thế thượng phong.

Cho dù một người có sức mạnh đến mức nào đi nữa nhưng dưới tốc độ của Cao Phong thì anh hoàn toàn có thể công kích lại đối phương một cách nhẹ nhàng.

Chờ đến khi đối phương ra quyền thì Cao Phong sẽ thu tay lại, lui về phía sau tránh thoát.

Như vậy thì cho dù đối phương có sức mạnh như trâu cũng tuyệt đối sẽ bị Cao Phong dần dần đẩy vào chỗ chết mà thôi.

Hôm đó Cao Phong khó tránh mấy chiêu trong tay Vũ Siêu là bởi vì anh đã kiệt sức nên đương nhiên tốc độ sẽ không nhanh như vậy được.

Hôm nay, Vũ Siêu coi như đã biết rõ.

“Có phục hay không?”

Đột nhiên Cao Phong tiến lên, nâng chân phải lên rồi từ từ giẫm mạnh xuống.

“Ầm!”

Vũ Siêu vừa mới chống tay ngồi dậy đã bị một cước này của Cao Phong đánh phải nằm trên đất một lần nữa.

“Không phục!”

Vũ Siêu cắn răng trả lời, sau đó bàn tay lại chống đỡ ngồi bật dậy.

“Ầm!”

Cao Phong không nói hai lời, đột nhiên giáng xuống một cước nữa.

“Phục hay không?”

“Không phục!”

“Ầm!”

“Có phục hay không?”

“Không… phục!”

“Ầm!”

Cảnh tượng kế tiếp khiến cho ba người ông cụ Diệp đều rơi vào im lặng.

Bọn họ chỉ nhìn thấy Cao Phong giống như đang đánh chuột chũi vậy, mỗi khi Vũ Siêu ngồi dậy nói ra hai chữ không phục thì một cước của anh sẽ giáng xuống không hề do dự, đánh ngã Vũ Siêu lăn ra đất.

Liên tục mười mấy cước, Vũ Siêu đã chồng chất vết thương.

Hai tay chống đỡ trên mặt đất, dùng hết toàn lực cơ thể để đứng lên nhưng không thể làm được.

Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt…

Trong lòng Diệp Thiên Long cảm khái không thôi.

Ba ngày trước, Cao Phong đối mặt với Vũ Siêu cứ như học sinh tiểu học đối mặt với người trưởng thành vậy.

Ngày hôm đó, mỗi một cú tấn công của Cao Phong đều phải dốc hết toàn lực, thế nhưng mỗi lần đều bị Vũ Siêu thuận tay đỡ lấy.

Không chỉ như vậy, Vũ Siêu chỉ cần ra tay một cách tùy tiện đã có thể đánh Cao Phong đến mức không ngừng lui về phía sau, sau đó ngã thật mạnh xuống đất rồi mới chật vật đứng dậy.

Bình luận

Truyện đang đọc