RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2610

Long Tuấn Hạo và Liễu Tông Trạch bị Lâm Vạn Quân trách mắng một trận, rốt cục thì cũng hơi áp chế lại được một chút lửa giận ở trong lòng, trong tay nắm chặt điện thoại di động, không kìm được mà run rẩy không thôi.

“Đi thôi, đi ra ngoài xem thử một chút.”

“Cũng đã đến loại thời điểm giống như thế này, Phạm Thanh Nhiên cũng nên xuất hiện rồi mới phải chứ.”

Lâm Vạn Quân vung tay lên, sau đó cất bước dài đi ra phía bên ngoài.

Đám người Long Chí Minh, Long Tuấn Hạo, Liễu Tông Trạch, cùng với Khúc Đại Minh và Cao Kim Thành cũng là vội vàng đi theo ra.

Bước chân của mười mấy người giống như là sóng trào cuồn cuộn, sau đó đi xuống sảnh lớn ở dưới tầng một.

Lúc này, trong sảnh lớn ở dưới tầng một của Công ty Bất động sản Phong Mai có hơn một trăm người đang ngồi.

Toàn bộ đều là những người mặc đồng phục của những cơ quan thể chế nhà nước riêng của bọn họ, nữ có nam có, có trung niên cũng có cả thanh niên.

Từng người, từng người đều đang ngồi trên ghế, chen chúc đến mức khiến cho cả khu vực sảnh lớn cũng bị đầy lấp hơn một nửa.

Trên căn bản, nhân viên của Công ty Bất động sản Phong Mai cũng không có cách nào làm việc bình thường được, toàn bộ đều tránh về sau.

Loại chuyện này, bọn họ căn bản không xen tay vào được.

Thấy Lâm Vạn Quân dẫn người đi ra, những người ở bên trong sảnh lớn này đểu có những dáng vẻ khác nhau.

Những thành viên thuộc cơ quan Chính phủ vùng bản xứ của Thành phố Hà Nội thì còn dễ nói, dẫu sao thì bọn họ cũng có mối quan hệ không tệ với Khối tập đoàn Đế Phong, cho nên trên mặt bọn họ chỉ có áy náy.

Nhưng mà, những Thành phố khác bên ngoài Thành phố Hà Nội thì lại đều không có bất cứ chút nể mặt nào.

“Công ty Bất động sản Phong Mai này đúng thật là làm cao, tôi vẫn còn tưởng rằng, các người sẽ không ra mặt nói chuyện nữa chứ.”

Một tên thanh niên không mặn không nhạt mở miệng nói, trong giọng nói còn kẹp theo cả sự giễu cợt.

Khuôn mặt của Lâm Vạn Quân vẫn hiện lên vẻ dửng dưng, nhìn qua bộ quần áo đặc thù ở trên người của tên thanh niên kia một lượt, sau đó lại nhìn huân chương ở trên ngực của anh ta.

“Anh này, Lâm Vạn Quân tôi có một thắc mắc như thế này, mọi người tới đây là vì có chuyện gì?” Lâm Vạn Quân vừa đổi lời lại thì đã biến thành thủ đoạn mềm dẻo.

“Ông nói vậy là có ý gì?” Tên thanh niên kia đột nhiên đứng lên, ánh mắt tràn đầy uy nghiêm nhìn thẳng vào Lâm Vạn Quân.

Dựa vào địa vị của anh ta, đến Công ty nào không phải là dáng vẻ chỉ tay năm ngón, ngồi tận trên cao?

Cho dù là Chủ tịch của Công ty nhìn thấy mặt của anh ta thì cũng phải giống như là chuột thấy mèo vậy.

Cho nên thái độ lúc này của Lâm Vạn Quân khiến cho anh ta rất không hài lòng.

“Lâm Vạn Quân tôi không ý tứ gì khác, vẫn chỉ là muốn hỏi mọi người một chút, tới Công ty Bất động sản Phong Mai của tôi là vì chuyện gì.”

“Cậu nói chúng tôi không ra mặt nghênh đón, nếu như cảm thấy bọn tôi tiếp đãi mọi người chậm trễ, vậy thì mọi người có thể đánh tiếng trước rồi mới đến.”

“Như vậy thì tôi cũng có thể dẫn người ra khỏi Thành phố, nghênh đón trước từ ngoài mười cây số, như thế nào?”

Một phen lời nói này của Lâm Vạn Quân, đã khiến cho rất nhiều người đều nghẹn họng, không trả lời được.

Bởi vì, chính bản thân của bọn họ cũng không biết được, mục đích bọn họ tới bên này là vì cái gì.

Chẳng qua là nhận được chỉ thị của Phạm Thanh Nhiên, cho nên mới tức tốc đi tới Công ty Bất động sản Phong Mai ngồi.

Còn về bước tiếp theo của kế hoạch, Phạm Thanh Nhiên tạm thời vẫn còn chưa sắp xếp cho bọn họ.

Nhưng mà có một vài người cảm thấy, nếu như Phạm Thanh Nhiên đã bày ra một loại chiến trận lớn đến như vậy, vậy thì khẳng định chính là vì muốn trừng phạt Công ty Bất động sản Phong Mai.

Cho nên, bọn họ cũng sẽ không có bất kỳ thái độ tốt đẹp gì đối với Công ty Bất động sản Phong Mai.

Vốn dĩ là định dùng quyền thế của mình để đè ép cho đám người Lâm Vạn Quân không cách nào ngẩng đầu lên được.

Nhưng bây giờ lại chợt phát hiện ra, trên căn bản, Lâm Vạn Quân không hề ăn dáng vẻ này.

Dường như là ông ta không hề cảm thấy hoảng hốt chút nào vậy.

Giống như là, cục diện rối ren trước mắt không hề khiến cho Lâm Vạn Quân cảm thấy bị hoang mang, cũng không hề tạo thành sự quấy nhiễu hay khó khăn gì.

Bình luận

Truyện đang đọc