RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 4503

“Chúng ta không có cách nào khác để có thể đàm phán chuyện này! Nếu phải đánh thì cứ đánh đi! Từ trước đến nay khối tập đoàn Phong Hạo có bao giờ đứng trước thất bại mà sợ hãi chưa?”

Trong chốc lát, Long Tuấn Hạo cùng một trăm người tay cầm một trăm mũi tên lửa ngay bên cạnh, không ngớt lời hùa theo.

Bao gồm cả Hoa Hồng và Trát La có tính cách thận trọng cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Cao Phong chắc chắn không thể để cho bọn họ mang đi.

Cho dù là phải chiến đấu đến cuối cùng, bọn họ nhất định cũng không thể để cho Cao Phong đi như vậy được.

“Đề nghị của tôi, cậu không muốn hay sao?”

Tướng quân Jack không đếm xỉa đến lời nói của Long Tuấn Hạo, quay sang hỏi Cao Phong.

“Đề nghị của ông, căn bản là thúi lắm!”

Long Tuấn Hạo ở một bên tiếp tục đáp lại một câu.

Cao Phong không có vội vã trả lời, anh quả thật không thể bị tướng quân Jack mang đi được, nhưng anh cũng không có khả năng đảm bảo những người còn lại ở đây không bị giết chết.

Cho nên hiện tại, anh chỉ có thể gửi gắm tất cả hi vọng lên trên người trợ lý Trương. Sau đó cố gắng hết sức kéo dài một chút thời gian.

“Tôi làm việc quan trọng nhất là hiệu suất. Cho nên, tôi cho cậu thời gian một phút đồng hồ để suy nghĩ. Một phút đồng hồ sau, cậu không đi theo tôi, tôi sẽ bắt đầu phát động tấn công.”

Vẻ mặt của tướng quân Jack lạnh nhạt, sau khi nói xong thì đứng ở tại chỗ lẳng lặng chờ đợi.

“Anh Phong, anh đừng do dự, trận này chúng ta nhất định có thể đánh thắng!”

Long Tuấn Hạo đưa tay cầm lấy khẩu súng tiểu liên, vẻ mặt không chút kiên nhẫn nói.

“Đúng! Anh Phong, chúng tôi đều biết anh đang suy nghĩ điều gì. Nhưng mà chuyện này, anh tốt nhất là đừng nên nghĩ tới làm gì, bởi vì chúng tôi tuyệt đối sẽ không đồng ý! Chúng tôi tuyệt đối sẽ không trơ mắt nhìn anh bị tướng quân Jack mang đi.”

Hoa Hồng và Trát La cùng mấy người khác đều tiến lên nhìn Cao Phong nói.

Cao Phong quay đầu liếc mắt một cái nhìn về phía tướng quân Jack lại quay đầu nhìn các anh em trong khối tập đoàn Phong Hạo, trong đầu anh hiện lên vô số các ý tưởng.

Một phút đồng hồ – sáu mươi giây qua đi rất nhanh chóng.

Tướng quân Jack là người đặc biệt đúng giờ, ông ta nhìn đồng hồ một chút, sau đó không nói thừa một lời nào, trực tiếp xoay người đi về phía sau.

Ông ta làm việc chính là mạnh mẽ vang dội như vậy, nói một phút đồng hồ thì chính xác là một phút đồng hồ, không hơn không kém.

Hiện tại Cao Phong không cho ông ta kết quả như ông ta mong muốn, vậy thì ông ta sẽ trực tiếp tấn công.

Rất nhanh tướng quân Jack cất bước giẫm lên bệ của một chiếc xe chỉ huy.

Mà binh lính xung quanh ông ta, tất cả đều rầm rầm đứng nghiêm trang, duy trì sự im lặng tuyệt đối, chờ đợi mệnh lệnh của tướng quân Jack.

Trong lòng Cao Phong vô cùng lo lắng, nhìn thời gian một lần, lại nhìn điện thoại di động.

Sau đó anh lại quay đầu nhìn về phía bên Việt Nam kia. Cho tới tận lúc này, anh vẫn chưa có được tin tức gì từ phía bên trợ lý Trương.

“Lần này lại bị tên họ Trương kia hãm hại rồi!”

Cao Phong im lặng vài giây, sau đó cắn chặt răng, trong lòng đã hạ quyết tâm đưa ra một quyết định.

Trận chiến đấu này, tuyệt đối không thể đánh!

Mặc kệ là có thể đánh thắng hay không, cũng tuyệt đối không thể đánh.

Bởi vì cho dù hôm nay khối tập đoàn Phong Hạo có thể đánh thắng, thì thứ chờ đợi bọn họ ở phía sau chính là tai họa lớn hơn nữa.

Đến lúc đó, cho dù Cao Phong không muốn cũng sẽ bị Hoa Kỳ mang đi.

Trong quá trình phản kháng lại các anh em trong khối tập đoàn Phong Hạo chắc chắn sẽ tử vong một cách vô ích rất nhiều.

Cho nên Cao Phong quyết định đi cùng với tướng quân Jack.

Nghĩ đến điều này, Cao Phong tiến lên phía trước hai bước ngay lập tức, mở miệng nói chuyện.

Đồng thời bên phía tướng quân Jack cũng vang lên tiếng nói: “Trước khi tôi hạ lệnh tấn công, tôi muốn biết tên của cậu. Có thể làm cho tướng quân Jack tôi đây tự mình hỏi thì cũng coi như là cậu còn có chút mặt mũi.”

Tướng quân Jack bất chợt nảy ra suy nghĩ, nhìn thấy Cao Phong liền hỏi.

“Muốn đánh thì đánh, con mẹ nó nói cái gì?”

Long Tuấn Hạo lại đưa tay, chỉ thẳng vào cái mũi của tướng quân Jack.

Bình luận

Truyện đang đọc