RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 4505

Nếu Jack chỉ có một mình thì Cao Phong chắc chắn có đủ sức mạnh để hạ gục ông ta ngay lập tức.

“Được thôi.” Nghe Jack nói như vậy, Cao Phong rốt cuộc cũng gật đầu. Sắc mặt Jack trầm ngâm trong hai giây sau đó ông ta tháo tất cả vũ khí trên người mình xuống và giao cho người phụ tá bên cạnh.

“Jack, anh định làm gì vậy?” Người phụ tá bên cạnh tròn mắt nhìn và hỏi một cách vô cùng ngạc nhiên.

Tình hình trước mặt đang rất tốt, chỉ cần Jack ra lệnh thì có thể nhanh chóng giết chết khối tập đoàn Phong Hạo. Nhưng ông ta lại không ra lệnh mà muốn nói chuyện riêng với Cao Phong. Không những thế ông ta còn tháo hết cả vũ khí trên người mình xuống, rốt cuộc ông ta định làm gì?

“Nếu không có mệnh lệnh của tôi thì không ai được di chuyển dù chỉ là một bước, nghe rõ chưa?” Jack không giải thích quá nhiều, sau khi ông ta bỏ hết vũ khí xuống thì ông ta đã tự mình đi ra chỗ hẹn với Cao Phong.

Cao Phong suy nghĩ một chút sau đó cũng cởi hết vũ khí trên người ra rồi giao cho Long Tuấn Hạo. Nếu như Jack có thành ý như vậy thì anh nhất định cũng sẽ đáp trả lại thành ý ấy một cách sòng phẳng.

“Anh Phong, với sức chiến đấu của anh thì cho dù anh có chiến đấu bằng tay không cũng sẽ có thể hạ gục ông ta ngay lập tức.” Long Tuấn Hạo cầm lấy vũ khí của Cao Phong và nói nhỏ bên tai anh.

Cao Phong nghe xong thì chậm rãi lắc đầu, khóe miệng anh hiện lên một tia bất lực. Nói là một chuyện nhưng làm lại là một chuyện khác, chưa kể lúc này Jack mang theo gần hai trăm nghìn chiến sĩ chính quy bên cạnh. Cho dù một mình ông ta đến đây thì chưa chắc Cao Phong đã dám tùy tiện động đến ông ta. Jack là tướng quân cấp ba sao, ông ta có ở quốc gia nào thì cũng đều giống như một bảo vật.

Nếu khối tập đoàn Phong Hạo dám động đến ông ta thì cho dù Việt Nam có ra mặt cũng chưa chắc đã bảo vệ được Cao Phong và những người khác. Vì vậy, đề xuất của Long Tuấn Hạo là vô cùng bất hợp lí.

“Để tôi xem ông ta muốn nói gì. Cậu ở lại đây đừng có hành động hấp tấp.” Cao Phong bỏ lại những lời này rồi lập tức đi về phía Jack.

Cả hai nhanh chóng tách khỏi đội ngũ của mình, ở khoảng cách này, cuộc nói chuyện của hai người sẽ không ai có thể nghe thấy được.

Đi đến khoảng trống đã hẹn, Jack từ từ dừng lại và quay đầu nhìn về phía Cao Phong, đôi mắt ông ta tràn đầy ẩn ý.

“Cậu đến từ Thành phố Đà Nẵng, vậy cậu có biết ở đấy có một thế lực dưới biển…” Đôi mắt của Jack trông có vẻ bình tĩnh nhưng thực ra trong sâu thẳm đáy mắt lại có một tia mong chờ.

“Vậy ý của ông là nhà họ Cao ở Thành phố Đà Nẵng có đúng không?” Cao Phong dừng lại, cau mày hỏi.

“Đúng vậy, cậu biết nhà họ Cao này ư?” Jack gật đầu ngay lập tức và hỏi lại.

Cao Phong không vội trả lời nhưng trong lòng anh cũng đang suy nghĩ rất nhiều. Jack này liệu có thực sự biết họ nhà họ Cao ở Thành phố Đà Nẵng hay không? Theo tuổi của ông ta thì đáng lẽ ông ta không tham gia vào trận chiến giữa Hoa Kỳ và Việt Nam.

Cho dù ông ta nhập ngũ khi còn là một thiếu niên nhưng trong hai thập kỷ qua chưa hề có trận chiến nào với Hoa Kỳ cả. Ông ta thậm chí không nên biết nhà họ Cao ở Thành phố Đà Nẵng, cho dù vì bất cứ lí do gì. Cao Phong khẽ nheo mắt, chẳng lẽ ông ta có liên quan đến nhà họ Cao sao? Điều đó càng là không thể, khi ông cụ Cao nhập ngũ và đi chinh chiến khắp nơi thì sợ lúc này ông ta còn chưa được sinh ra.

Vì vậy, Cao Phong có chút không rõ ràng khi nghe thấy Jack hỏi vậy. Anh thậm chí còn không biết Jack và nhà họ Cao ở Thành phố Đà Nẵng là kẻ thù hay bằng hữu.

“Tướng quân Jack hỏi nhà họ Cao để làm gì cơ chứ?” Cao Phong do dự vài giây rồi mới nhẹ giọng hỏi.

“Điều này…” Jack ngập ngừng khi nghe thấy câu hỏi của Cao Phong, như thể trong lòng ông ta đang vướng bận một điều gì đó.

“Tôi với nhà họ Cao là bằng hữu.” Jack im lặng gần mười giây, sau đó ngẩng đầu nghiêm túc nhìn Cao Phong rồi nói.

Trong lòng Cao Phong không khỏi chấn động, nhưng sắc mặt anh vẫn không thay đổi. Anh không biết nhà họ Cao có một người bạn như vậy từ bao giờ.

Ngay cả hiện tại ông ta là ai, nhà họ Cao cũng không biết, cái gọi là bằng hữu của Jack không phải là một trò đùa sao?

“Tôi không biết nhà họ Cao ở Thành phố Đà Nẵng này.” Cao Phong khẽ vẫy vẫy tay sau đó nhàn nhạt nói, anh nhìn chằm chằm vào mắt Jack để xem thái độ của ông ta như thế nào.

Quả nhiên là như vậy, sau khi Cao Phong nói xong thì trong mắt Jack cũng lộ rõ ra vẻ thất vọng. Trên thế giới này có rất nhiều người trùng tên trùng họ, bởi vậy có lẽ người trước mặt này không phải là Cao Phong mà trong lòng ông ta đang suy nghĩ.

“Nếu đã như vậy thì chúng ta hãy kết thúc cuộc trò chuyện này đi.” Jack chậm rãi quay lại nhìn Cao Phong rồi nói.

Cao Phong gật đầu, sau đó do dự một hồi rồi mới hỏi: “Tướng quân Jack, ông có biết người tên là Lâm Vạn Quân không?”

Sau khi anh nói lời này thì Jack sửng sốt một chút, sau đó ông ta đột nhiên quay đầu lại trợn to hai mắt nhìn Cao Phong và nói: “Cậu là người nhà họ Cao ở Thành phố Đà Nẵng đúng không?”

Trong giây tiếp theo, giọng điệu của Jack rất tích cực. Cao Phong không có ý định trả lời, sắc mặt của anh vẫn giữ nguyên như vậy.

“Cao Chiến Vương, ông ấy là gì của cậu?” Cao Phong chưa kịp nói gì thì Jack đã hỏi lại, giọng điệu rất nóng vội.

Bình luận

Truyện đang đọc