RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 3844

“Tôi không biết, cậu nhanh nói đi.” Cao Phong vội vàng nói.

Long Tuấn Hạo gật đầu nói: “Ngày đó không phải anh gặp chuyện không may sao?”

“Sau đó tôi và anh Liễu triệu tập tất cả anh em, chuẩn bị dẹp yên Nam Cương báo thù cho anh.”

“Nhưng vậy mà John lại ra tay, dẫn dắt trăm nghìn binh sĩ, còn cầm trong tay tất cả đều là hỏa lực hạng nặng uy lực cường đại.”

“Bọn họ rất trâu bò, muốn chúng tôi giao toàn bộ vũ khí, tôi nói không giao, sau đó John nói muốn giết hết chúng tôi.”

“Ngay sau đó, có hai máy bay chiến đấu kiểu cũ lái tới, ở trong không trung kêu gọi đầu hàng, để cho chúng tôi rời đi.”

“Chuyện sau đó, hẳn là anh biết rồi.”

Long Tuấn Hạo nói tới đây, nuốt nước bọt hỏi: “Anh Phong, anh chắc chắn không biết chuyện này à?”

Cao Phong nghe xong, trong đầu tràn ngập nghi ngờ và khó hiểu.

“Tôi thật sự không biết chuyện này.”

Cao Phong khẽ lắc đầu, sau đó giọng điệu nghiêm túc nói.

“Chuyện này…” Long Tuấn Hạo sửng sốt một lát, nói: “Vậy máy bay chiến đấu không phải do anh sắp xếp, thì do người nào sắp xếp?”

“Sau khi tôi và anh Liễu biết anh tới Cảnh Đông, đều cho rằng là anh sắp xếp trợ giúp.”

Cao Phong xua tay nói: “Dựa theo thời gian, lúc ấy tôi vẫn còn đang hôn mê, sẽ sắp xếp được cái gì chứ, hai máy bay chiến đấu này không phải do tôi sắp xếp.”

“Hơn nữa tôi cũng vô cùng chắc chắn, đây không phải do Mạnh Tuấn Phi sắp xếp, bọn họ chắc chắn không có thứ này.”

Cao Phong nói vô cùng chắc chắn và nghiêm túc, nhưng Long Tuấn Hạo càng nghe càng không hiểu.

“Con mẹ nó đúng là kỳ lạ, vậy ai sẽ giúp chúng ta đây?”

Long Tuấn Hạo trợn to mắt, đỗ xe ở ven đường, châm một điếu thuốc cho Cao Phong.

Nếu không làm rõ chuyện này, trong lòng bọn họ sẽ có chút không thoải mái.

“Hẳn là đám ông Trần làm?”

Cao Phong hít một hơi thuốc, sau đó nhỏ giọng nói.

“Không đâu! Chắc chắn không phải bọn họ!”

“Anh Phong, lúc ấy bọn tôi thật sự nghĩ như vậy.”

“Nhưng mà sau đó trung tướng Long vỗ bả vai tôi, tên nhóc cậu khá lắm, vậy mà còn có máy bay chiến đấu.”

“Lúc ấy tôi không giải thích quá nhiều, càng không phủ nhận.”

“Nhưng thông qua những lời này của trung tướng Long, đã nói lên bọn họ không biết chuyện này?”

Long Tuấn Hạo nói ra những lời này, Cao Phong cũng rơi vào trầm tư.

Chuyện này đúng là kỳ lạ.

Thời đại nào rồi, còn có chuyện làm người tốt không để lại tên tuổi?

Ở trong trí nhớ của Cao Phong, đây là lần đầu tiên anh rời Việt Nam.

Cho nên lúc trước căn bản không có cơ hội tiếp xúc với người ngoài, ở bên ngoài chỉ có thế lực khối tập đoàn Phong Hạo.

Hai máy bay chiến đấu đó, từ đâu ra, vì sao phải giúp khối tập đoàn Phong Hạo?

Cao Phong suy nghĩ một lát, sau đó nói: “Có khả năng là trung tướng Long và ông Trần sắp xếp.”

“Chẳng qua bọn họ vì che giấu tai mắt người khác, cho nên cố ý nói như vậy, vì phủi sạch quan hệ.”

Long Tuấn Hạo gãi đầu, ngay cả Cao Phong đều không rõ, vậy anh ta càng không nghĩ ra.

“Có khả năng là ông Lâm vận dụng lực lượng sắp xếp.”

Cao Phong nghĩ lại, lại nói một câu như thế.

Lâm Vạn Quân lòng dạ sâu, cho đến bây giờ Cao Phong vẫn không nhìn thấu.

Cho dù trải qua hơn một tháng rèn luyện, Cao Phong vẫn có nhiều chuyện không nghĩ rõ.

Ngoài ra lúc trước Lâm Vạn Quân từng nói, ông ta đã nói hết bí mật mà mình biết cho Cao Phong nghe.

Mà hiện giờ Cao Phong cảm thấy, có khả năng Lâm Vạn Quân vẫn giấu bí mật gì đấy.

“Thôi, mặc kệ những chuyện này, chỉ cần không ảnh hưởng tới chúng ta là được.”

“Đi về trước, tôi phải tìm Mạnh Tuấn Phi bàn chuyện.”

“Xem rốt cuộc anh ta có thái độ gì, nếu anh ta cố chấp, vậy chúng ta tự mình đánh.”

Cao Phong xua tay, ra hiệu cho Long Tuấn Hạo lái xe.

Bình luận

Truyện đang đọc