RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 3447

Nếu đổi lại là trước kia, cho dù là Cao Anh Hạo tàn nhẫn nắm quyền, anh ta dám nói như vậy, đoàn trưởng lão nhà họ Cao cũng sẽ đứng ra ngăn cản anh ta.

Nhưng bây giờ là thời đại của Cao Phong.

Lời Cao Phong nói chính là thánh lệnh của gia chủ, không ai dám can đảm chống lại.

“Chúng tôi hiểu rồi!”

Mọi người hoàn toàn không dám nói thêm gì cả, trực tiếp gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

Càng quan trọng hơn là bọn họ cảm thấy, quyết định của Cao Phong chắc chắn sẽ không sai.

Cao Phong đã xây dựng nhà họ Cao trở thành một dòng họ vô cùng lớn mạnh, có thể đạt đến địa vị thống trị ở thành phố Đà Nẵng.

Quyết định của anh còn có ai dám nghi ngờ chứ?

Nhưng mà ba người trong gia đình Cao Mỹ Lệ nghe thấy những lời này đều đồng loạt trợn tròn hai mắt, ngay sau đó trái tim gần như nhảy tới cổ họng.

Coi như bọn họ là người làm của nhà họ Cao, còn là những người được nhà họ Cao thu nhận và giúp đỡ chưa đến vài năm, về công về tư đều không có tư cách được ban họ Cao.

Phải biết rằng Cao Mỹ Lệ ở trong lòng Cao Anh Hạo cũng chẳng qua chỉ là tấm bia đỡ đạn mà thôi.

Hơn nữa, lúc trước Cao Mỹ Lệ giúp Cao Anh Hạo làm việc, còn ra tay đối phó với Cao Phong, đó chính là kẻ thù.

Không giết cô ấy đã là ơn nghĩa đặc biệt to lớn rồi.

Vậy mà bây giờ Cao Phong còn ban họ cho cô ấy?

Như vậy làm sao không khiến cho bọn họ kích động được?

“Thình thịch! Thình thịch!”

Ba người trong gia đình Cao Mỹ Lệ đồng loạt quỳ gối trên mặt đất, trong lòng tràn ngập sự cảm động.

Liễu Tông Trạch nhếch miệng, trong lòng hiểu rõ, đây là Cao Phong nể mặt Liễu Tông Trạch anh ta cho nên mới đưa ra quyết định này phải không?

“Gia chủ Cao Phong! Ba người trong gia đình chúng tôi cảm ơn ngài đã yêu mến.”

“Nhưng chúng tôi tự biết có rằng mình có tội, không dám tiếp nhận ơn nghĩa đặc biệt này, xin gia chủ Cao Phong thu hồi mệnh lệnh đã ban ra.”

Cha của Cao Mỹ Lệ bật khóc, thân thể quỳ sụp trên mặt đất kêu lên.

“Tôi cho các người thì các người cứ nhận lấy đi.”

“Đương nhiên, nếu không muốn trở thành một thành viên của nhà họ Cao thì cũng được thôi.”

Cao Phong cầm microphone bằng một tay, thản nhiên nói.

“Không dám! Chúng tôi không dám!”

Ba người trong gia đình Cao Mỹ Lệ vội vàng xua tay, sau đó cắn răng nói: “Được! Chúng tôi cảm ơn gia chủ Cao Phong.”

Đến nước này, chuyện này xem như kết thúc.

Trong lòng Liễu Tông Trạch cũng vô cùng cảm động, trợn to đôi mắt nhìn Cao Phong.

Nhưng câu nói tiếp theo của Cao Phong lại khiến cho sự cảm động trong lòng Liễu Tông Trạch lập tức tan thành mây khói.

“Liễu Tông Trạch! Bây giờ Cao Mỹ Lệ đã trở thành người của nhà họ Cao chúng tôi.”

“Cậu và cô ấy ở bên nhau cho nên dựa theo vai vế, cậu là bậc con cháu của tôi của tôi.”

“Cho nên sau này không cậu được gọi tôi là anh Phong.”

Cao Phong nghiêm trang quay đầu nhìn về phía Liễu Tông Trạch và nói.

“Cái gì?”

Đầu tiên Liễu Tông Trạch sửng sốt, sau đó học theo động tác sờ đầu đặc trưng của Long Tuấn Hạo, vẻ mặt sững sờ.

Hóa ra Cao Phong đang đợi anh ta ở đây sao?

“Ha ha ha ha!”

“Đúng vậy! Dựa theo vai vế thì cậu Tông Trạch nhỏ hơn anh Phong đến hai thế hệ.”

“Trong nhà họ Cao, gia chủ được kính trọng, mà cha mẹ vợ của cậu Tông Trạch cũng cúi thấp đầu trước mặt gia chủ.”

“Cho nên cậu Tông Trạch nhỏ hơn gia chủ Cao Phong hai thế hệ, đây là sự thật.”

“Ha ha ha ha! Tìm một người vợ, đổi lấy một vị cha chú?”

Mọi người đều cười vang, Liễu Tông Trạch đỏ mặt tía tai một hồi.

Bình luận

Truyện đang đọc