Chương 1799
Cao Phong ghi nhớ hết những việc này, sau đó chậm rãi đi về phía trong.
Có rá nhiều người đang cầm một chiếc đèn pin có ánh sáng đặc biệt, sau đó chiếu vào hòn đá trước mặt.
Cao Phong nhìn thấy thế thì lắc đầu, thật ra phương pháp kiểm tra phẩm chất đá bằng đèn pin này không có ích lắm,Nếu đèn pin có thể nhìn ra, thì đã không đến lượt người khác đi lên xem đá rồi.
Trừ khi người đó có khả năng nhìn bằng mắt thường, chứ không ai chắc chắn một trăm phần trăm giá trị của viên đá thô này là gì.
Đây cũng là lý do chữ đánh cuộc ra đời.
Anh nghe thấy mấy câu mặc cả truyền vào tai, Cao Phong nhìn ề phía máy cắt đá bên kia.
Ngược lại, anh cảm thấy hứng thú hơn với máy cắt đá bên kia.
“Cậu Phong, đúng lúc bây giờ có người cắt đá, chúng ta qua đó xem thử đi.” Khổng Duệ Chí hứng thú nói.
Cao Phong gật đầu một cái, sau đó hai người đi về phái máy cắt đá.
Rất nhanh đã có rất nhiều người vây quanh máy cắt đá, có đủ trai gái già trẻ.
Mà bây giờ mọi người đều ngửa cổ lên nhìn về phía máy cắt đá, bầu không khí này có sự khẩn trương và mong đợi.
Bên dưới miếng cắt của máy cắt đá có một cục đá nguyên thạch to bằng nắm tay.
Đá nguyên thạch này có phẩm chất tốt, trên mặt đá có rêu, có một chút đường màu xanh ở trên đá.
“Khối đá này ông chủ Tôn đã mua mất hơn năm trăm sáu mươi triệu, thì các người cảm thấy thế nào?” Một người đàn ông trung niên mở miệng nói.
“Suỵt! Nói nhỏ đi, có một số người rất kiêng kị chuyện này, nên trước khi cắt đá chúng ta không được nói chuyện này.” Bên cạnh có một người cắt ngang câu nói.
Mọi người cũng không nói gì nữa, nhưng đều ở to hai mắt nhìn về phía trước.
Mà ông chủ Tôn kia đang ở bên cạnh máy cắt đá, trên mặt hiện nên sự liều lĩnh ông ta định ăn cả ngã về.
“Ông chủ Tôn, ông định cắt từ chỗ nào?” Công nhân cắt đá hỏi.
“Nếu được, thì ông cắt theo đường vân bình thường, nhưng đừng đụng vào phiến xanh kia.” Ông chủ Tôn nhẹ giọng nói.
“Ông chủ Tôn yên tâm.” Thầy cắt đá trả lời một câu, sau đó ông ta cầm khối đá nguyên thạch kia quan sát kĩ một lúc rồi mới để cục đá lên bánh cắt.
“Rừm!” Trong nháy mắt máy cắt đá được bật lên, tự cắt cũng bắt đầu chuyển động.Để tránh cho nhiệt độ cao sinh ra trong quá trình cắt làm hỏng khối ngọc bên trong hoặc bánh cắt, nén họ sẽ đổ dung dịch làm mát xuống trong toàn bộ quá trình cắt.
Bánh xe dẫn đan đi đến gần cục đá mao lieu kia, lập tức mọi người xùn quanh nín thở, mở to hai mắt quan sát.
“Xích!”
Một âm thanh chói tai phát ra khi cắt vào viên đá, bỗng nhiên ông chủ Tôn bên kia trợn to hai mắt.
Ngay sau đó, chỗ bánh xe cắt đó, xuất hiện một màu xanh xám.
“Ra nước, nó ra nước!”
“Ngọc tốt, nhìn màu sắc chắc viên ngọc này cũng khá!”
“Cẩn thận bị cắt hỏng!”
Chỉ trong một lát, xung quanh đã có rất nhiều tiếng nghị luận, còn ông chủ Tôn, chủ của cục đá này lại nắm chặt hai tay, vẽ mặt ông ta rất khẩn trương và thấp thỏm.
“Xoẹt!”
Bánh xe cắt từ từ cắt xuống, toàn bộ viên đá bị chia làm hai.
Mọi người nhìn sang một lần nữa, bây giờ tất cả các âm thanh nói chuyện đều dừng lại.
“Hỏng.” Cap Phong khẽ lắc đầu.
Nhiều người xung quanh nhìn thấy bên trong cục đá nguyên thạch này thì đề thở dài lắc đầu.
Ông chủ Tôn bị đả kích, cơ mặt của ông ta giật giật giống như một người bị điện giật.