Chương 1462
“Ra chiêu dứt khoát, giàu kinh nghiệm chiến đấu, không chút nào lề mề dây dưa, đây mới là dáng vẻ mà một võ giả nên có!”
Hoàng Phủ Thiên Hồng lúc này khen ngợi một câu.
Sau lưng của ông ta là Hoàng Phủ Đao Hàn, anh ta cũng là ngẩng đầu nhìn Cao Phong một cái, sau đó lập tức thu hồi ánh mắt.
Biểu hiện của Cao Phong có thể nói là vô cùng tuyệt vời, khiến khắp khán đài vô cùng kích động! Tuy nhiên ở trong mắt cao thủ như Hoàng Phủ Đao Hàn vẫn là không coi là gì.
“Gia tộc Nam Phương, Cao Vũ lên cấp!”
Miêu Chính Vũ tiến lên một bước, giọng phấn chấn nói.
Mới vừa rồi phương thức tấn công ác liệt nhanh như tia chớp của Cao Phong khiến cho Miêu Chính Vũ chỉ xem thôi đều cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.
Cao Phong cũng không thèm nhìn Bành Nguyên Hải, xoay người đi xuống lôi đài, hướng vị trí của gia tộc Nam Phương đi tới.
“Anh Vũ quá tuyệt vời!”
Nam Phương Hòa Trạch lúc này cũng không thèm quan tâm tới phong phạm của con cháu đại gia tộc, lập tức la to một tiếng.
“Ha ha hai Anh Vũ quá tuyệt vời!”
Rất nhiều con em của gia tộc Nam Phương đều đi theo hô to.
Cao Phong khẽ lắc đầu, khóe miệng cong lên một nụ cười, đi đến vị trí rồi ngồi xuống.
“Vất vả rồi!”
Nam Phương Minh Nguyệt cũng là phát ra từ nội tâm nói.
Trải qua khoảng thời gian này sống chung, thái độ của Nam Phương Minh Nguyệt đối với Cao Vũ cũng hoàn toàn thay đổi, ban đầu còn có chút xem thường, càng về sau lại càng chậm rãi đổi cái nhìn.
Cho đến khi Cao Vũ gây bất ngờ cho khán giả tại đại hội võ lâm, Nam Phương Minh Nguyệt lại càng bị Cao Vũ gây ấn tượng thật sâu.
Chỉ là trước đó trong lòng không muốn thừa nhận Cao Vũ thôi, trên mặt cũng là cố làm ra vẻ cường thế và khinh thường.
Mà trải qua chuyện tối ngày hôm qua, quan hệ giữa hai người tự nhiên lại tiến thêm một bước.
Cho tới hôm nay Cao Vũ dùng mấy bạt tai đấy lui Bành Nguyên Hải, chân chính tiến vào top ba chung cuộc, Nam Phương Minh Nguyệt đã hoàn toàn chấp nhận Cao Vũ rồi.
“Cao Phong, thật xin lỗi anh, tôi phát hiện ra tôi thật giống như có điểm thích người này!”
Nam Phương Minh Nguyệt trong lòng yên lặng suy nghĩ.
Cao Phong của Hà Nội tuy tốt, nhưng dù sao anh cũng chỉ tôn tại trong ảo ảnh, trong tưởng tượng của Nam Phương Minh Nguyệt mà thôi.
Thậm chí, đã lâu như vậy rồi nhưng Nam Phương Minh Nguyệt cũng mới chỉ có một tấm hình của anh mà thôi.
Nhưng mà Cao Vũ thì khác, Cao Vũ là một người sống sờ sờ, xuất hiện ở bên người của Nam Phương Minh Nguyệt.
Nam Phương Minh Nguyệt dù có ngốc đi nữa, cán cân trong lòng cũng sẽ nghiêng nhiều hơn về hướng của Cao VũiI “Vết thương trên người của anh đã lành chưa? Còn có đau hay không?”
Nam Phương Minh Nguyệt đưa ra bàn tay nhỏ bé, nhẹ nhàng đặt lên cánh tay của Cao Phong.
Cao Phong có chút kinh ngạc nhìn Nam Phương Minh Nguyệt một cái, giọng ôn nhu như vậy, giống như là lời nói Nam Phương Minh Nguyệt sẽ nói ra sao? “Khụ khụ…’ Cao Phong nhẹ nhàng đưa cánh tay rút ra, nói: “Khá tốt, mới vừa rồi hoạt động một chút, chắc là đã tiêu không ít máu bẩm””
“Thuốc được nhà các cô kê đơn, có phải phải phối hợp hoạt động kịch liệt, mới có thể tăng nhanh quá trình tiêu tán máu bầm hay không?”
Nam Phương Hòa Trạch lúc này nói tiếp: “Anh Vũ nói không sai, đây chính là chỗ đặc biệt của thuốc trị thương mà gia tộc chúng ta đặc chế.”
“Muốn khôi phục mau, thì phải chịu đựng thêm nhiều đau đớn, tôi mới vừa rồi thấy anh cùng Bành Nguyên Hải đấu đối kháng, mặc dù trạng thái có chút không tốt, nhưng bây giờ máu bầm khẳng định tiêu hơn nửa rồi”
Cao Phong nghe vậy gật đầu một cái, không có lại tiếp tục nói nhiều.
Tiếp theo, mới thật sự là trận quan trọng! Mộ Dung Hạo cùng Hoàng Phủ Đao Hàn, Cao Phong đối với hai người bọn họ có đánh giá cực cao.
Kế tiếp là trận đấu đối kháng của bọn họ, Cao Phong cũng sẽ cẩn thận xem.
Bởi vì cho dù là ai thẳng, đến lúc đó cũng sẽ cùng Cao Phong đấu một trận nữa.
“Cao Vũ, bây giờ anh đã lên cấp, thừa dịp thời gian bọn họ đối chiến, nhanh chóng nghỉ ngơi khôi phục một chút thể lực đi”
Nam Phương Minh Nguyệt quay đầu nhìn Cao Phong nói.