Chương 1652
“Ken két!”
Một tiếng động vang lên từ trên đỉnh đầu Cao Phong.
Cao Phong đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía trần nhà.
Chỉ thấy ngay chính giữa trần nhà, hai bên trần nhà từ từ hạ xuống như hai cánh của phòng đang chậm rãi mở ra vậy.
Cao Phong trợn to hai mắt, yết hầu lại chuyển động mấy cái, hai mắt không nháy một cái nhìn chằm chằm vào trần nhà,
Sau khi “cửa” trần nhà mở ra, một hộp nhỏ xinh đẹp cũng chậm rãi được hạ xuống.
Cái hộp kia vuông vắn khoảng năm xen-ti-mét, hình dáng theo phong cách cổ xưa, phía trên điêu khắc và vẽ một số hoa văn theo phong cách cổ xưa, vừa nhìn thoáng qua đã biết đây là đồ vật lâu năm rồi.
Trên hộp nhỏ có một ổ khóa, phía trên còn có một sợi tơ, treo hộp từ trên cao xuống.
Chính là vì có sợi tơ này nên chiếc hộp mới có thể chậm rãi rơi xuống với tốc độ phù hợp.
Trong lòng Cao Phong vô cùng xúc động. Vì để lại cho mình vài thứ, ông cụ Cao còn dùng đến cả cơ quan, đúng là vắt hết đầu óc!
Để làm ra một bộ cơ quan như vậy, chắc chắn không phải chuyện gì đơn giản, khẳng định phải tốn rất nhiều công sức.
Cao Phong tiến về phía trước, mở ra nút thắt phải trên hộp nhỏ rồi cầm lấy hộp nhỏ trong tay.
Cái hộp này cũng không nặng bao nhiêu, thậm chí còn không nặng bằng túi vải giấu con dấu gia chủ.
Nhưng mà Cao Phong biết, chắc chắn đồ vật bên trong còn quan trọng hơn so với con dấu gia chủ.
Nếu không, chắc chắn ông cụ Cao sẽ không sử dụng con dấu gia chủ để mê hoặc tầm mắt người khác.
Con dấu gia chủ quan trọng như vậy mà lại bị đặt ở chỗ rõ ràng hơn để đánh lừa ánh mắt người khác, che dấu sự tồn tại của cái hộp này, như vậy có thể tưởng tượng ra tầm quan trọng của cái hộp này!
Phiên dịch ý tưởng của ông cụ Cao chính là, thà rằng để báu vật gia truyền con dấu gia chủ bị người khác lấy đi, cũng không muốn cái hộp này bị kẻ đó phát hiện a!
Cao Phong cầm cái hộp lên rồi nhẹ nhàng quơ quơ, không nghe được bất kỳ tiếng động nào.
Mà phía trước cái hộp có một khu vực giống như đồ chơi của con nít vậy, chính là trò ghép hình chín ô vuông.
Cao Phong căn cứ vào kiến thức của bản thân, nhìn ra đây cũng là một loại khóa Lỗ Ban, nhưng nó còn cao cấp hơn cả khóa Lỗ Ban nữa.
Đại sư Lỗ Ban chính là thợ mộc tài giỏi nhất trong lịch sử. Có thể nói kỹ thuật chế tạo của ông ta xứng đáng là ông tổ nghề thợ mộc.
Hai bên khóa ô vuông còn có hai hàng chữ nhỏ.
Mạnh mẽ mở ra, nội bộ tự hủy.
Chỉ có tám chữ ngắn ngủn nhưng Cao Phong cảm thấy vô cùng xúc động.
Mấy chữ này chính là chữ viết của ông cụ Cao!
Ông cụ Cao đúng là cẩn thận hết mức, cho dù Cao Phong đã lấy được cái hộp này rồi, anh vẫn không thể mở ra ngay lập tức.
Nếu không, rất có thể bên trong có trang bị cơ quan tự hủy.
Cao Phong cũng không xa lạ gì những đồ vật thể này, ở cổ đại cũng đã có kỹ thuật này.
Vào thời cổ đại, khi truyền tình báo bí mật thì có thể dùng tới những thủ đoạn thế này, bên trong có những thức như thuốc nổ.
Nếu ai đó mạnh mẽ mở ra cái hộp đã bị khóa kín, rất có thể sẽ dẫn tới thuốc nổ bên trong tự cháy và đốt trụi đồ vật bên trong thành tro, không còn lại thứ gì dù chỉ là mảnh vụn.
Cao Phong không dám đánh cuộc xem những lời này của ông cụ Cao là thật hay giả, cho nên trước hết anh chỉ có thể tạm thời bỏ qua.
Nhưng mà Cao Phong cũng có thể nghĩ đến, ông cụ Cao càng cẩn thận, nói rõ đồ vật bên trong càng quý giá.
Cao Phong tìm một túi nilon sạch rồi bọc lại cái hộp nhỏ và con dấu gia chủ, sau đó chuẩn bị rời khỏi nơi này.
Anh đã lấy được hai thứ đồ này, chắc hẳn nơi này cũng sẽ không còn những vật khác nữa.
Trước khi đi, Cao Phong lại ấn lại vào nút ấn trong lỗ nhỏ. Sau khi sợi dây nhỏ tự thu lại lên trên, hai bên trần nhà chậm rãi khép kín lại.
Mà tường gạch bên trong lỗ thủng kia cũng là chậm rãi đẩy về phía trước, một tiếng ken két vang lên, sau đó bức tường lại khôi phục như cũ.
Chỉ là tường gạch bên ngoài đã bị Cao Phong gõ bể, cũng không có cách nào khôi phục như cũ.
Cao Phong dời hộc tủ nặng kia tới che lại lỗ thủng như che giấu đơn giản.