RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 3267

Tiếp theo đó, Long Tuấn Hạo không nói không rằng, ừng ực một hơi cạn hết chén rượu.

“Anh Long, mùi vị thế nào?” Một cậu phù rể hỏi.

“Rượu không tồi. Đồ nhà họ Diệp, tất cả mọi thứ đều tốt, các cậu lại đây nếm thử chút đi.”

Long Tuấn Hạo sắc mặt bình tĩnh, sau đó tiếp rượu.

Mọi người đứng sau luống cuống, trực tiếp chen vào, mỗi người một ly bắt đầu uống cạn.

“Ô hay! Chết tiệt, rượu gì thế này, sao lại cay thế? Anh Long chơi xỏ người khác!”

“Chết tiệt, có thể không cay sao, bên trong rượu này có mù tạt, ly rượu này của ta cũng có….”

“Con mẹ nó, thế này thì quá độc ác rồi!”

“May mà không phải ớt! Nhanh lên nhanh lên, còn đi cướp cô dâu nữa.”

Mọi người bắt đầu bịt mũi, dốc cả ly rượu vào trong miệng.

Long Tuấn Hạo cuối cùng cũng không nhịn được, ngồi xổm trên mặt đất cười ha ha.

“Tôi phát nghẹn đến mức không nói được lời nào, tôi nhường các cậu uống đấy, hãy tận hưởng nhé!”

Tên nhãi Long Tuấn Hạo xấu xa này, đứng một bên vui sướng cười to khi thấy người khác đang gặp họa.

Khi mọi người uống xong một vòng rượu, đồ uống trong sảnh đã cạn sạch.

Ngay sau đó, mọi người tiếp tục tiến đến cầu thang trước mặt.

“Tôi có cách này, bây giờ nín thở uống một hơi cạn sạch thì sẽ như không chuyện gì xảy ra.”

“Đến đây đi các người anh em, đường còn dài, cố lên.”

Mọi người tiếp rượu cho nhau, cầm đồ uống trên những bậc thang rồi dốc thẳng xuống miệng.

Mỗi người một ly, mọi người có thể tiến thêm một bậc cầu thang.

Hơn một nghìn người thay nhau xuất trận, cho nên cũng không có vấn đề gì nhiều.

Dù sao lực lượng cũng lớn, hơn một nghìn phù rể, đây chắc chắn là chuyện hiếm thấy.

Những bậc thang đi qua, mỗi ly rượu đều đã được xử lý xong, để lại phía sau toàn là chén rỗng.

“Trời ạ, những người này, cũng thật điên cuồng quá đi?”

Trên lầu, Kim Vũ Kiên không nhịn được cảm thán kêu lên một tiếng.

“Trong số tất cả các cửa ải, đây là cửa ải khó khăn nhất, gọi là cửa ải địa ngục….”

“Không có một hôn lễ nào mà không thấy một chiếc ly rơi, hôm nay xem như tôi có thể chứng kiến rồi.”

Một trong những phù dâu, cũng vô cùng cảm thán.

“Mau, mau vào nhà chuẩn bị cửa ải tiếp theo.”

Một đám phù dâu thấy người của Cao Phong định xông lên, không nói một lời trực tiếp vào nhà, bắt đầu giữ vững tuyến phòng thủ cuối cùng.

“Chết tiệt, uống xong rồi, nhanh để anh Phong đi lên, mấy người phía sau lùi lại một chút.”

Long Tuấn Hạo cầm chén rượu cuối cùng, ngửa cổ uống cạn sạch.

Mặc dù căn phòng này lớn, nhưng cũng không thể chứa hơn nghìn người cùng một lúc được.

Cho nên nhiều người vẫn chen chúc ở tầng một, không thể đi lên được.

Nghe thấy Long Tuấn Hạo nói như vậy, mọi người vội vàng tách ra thành một đường, cho Cao Phong tiến lên tầng hai.

“Anh Phong, ở phòng nào thế?”

Không thấy một bóng người nào ở tầng hai, Long Tuấn Hạo gãi gãi đầu hỏi.

“Tôi cũng không biết….”

Cao Phong có chút bối rối. Trước kia anh cùng Kim Tuyết Mai chỉ sống ở tầng một.

“Thôi kệ, đi vào từng phòng vậy.”

Long Tuấn Hạo nhanh chân chạy đến phòng thứ nhất, vươn tay đẩy cửa.

“Soạt!”

Không nghĩ tới cửa không hề khóa, Long Tuấn Hạo đẩy cửa vào.

Đồng thời lúc đó, một chậu đầy nước liền đổ xuống dưới.

“Ào! Ầm!”

Chuẩn xác rơi ở phía trung tâm.

Trực tiếp đổ xuống quả đầu nhẵn bóng của Long Tuấn Hạo, ướt từ đầu đến chân.

“Wow!”

Long Tuấn Hạo ướt như chuột lột, đứng đơ tại chỗ.

Bình luận

Truyện đang đọc