RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 4175

“Tôi thề với chúa Jesus, tôi thực sự thành tâm ăn năn rồi, xin cậu Phong tha cho tôi một lần.”

Lúc này Morgan như một con kiến trên mặt đất, quỳ xuống không ngừng đau khổ cầu xin.

Dù sao, ông ta cũng là thương nhân.

Thương nhân luôn đặt lợi ích lên đầu!

Ông ta có thể không có bất cứ cái gì, nhưng ông ta không thể không có tiền.

Mà bây giờ Lý Khải Kiệt muốn trục xuất ông ta ra khỏi ông ty, còn muốn thu lại toàn bộ tài sản của ông ta để đền bù cho công ty, vậy không phải trong nháy mắt ông ta đã trở thành kẻ nghèo đói sao?

Đến lúc đó đừng nói là hút xì gà, chỉ sợ đến tàn thuốc trên đất cũng không có mà hút nhỉ?

Đến lúc đó thật, mới thực sự là mất đi tôn nghiêm.

Cho nên, lúc này ông ta có phải dập đầu với Cao Phong cũng phải khiến Cao Phong tha ông ta một lần.

“Binh!”

“Cút.”

Thần sắc Cao Phong không đổi, một cước đá ra, sau đó quay người rời đi.

Đám người Lý Khải Kiệt, Rickel, cũng với Richard và Moore, còn cả đám thuộc hạ của Rickel, cũng đều đi theo.

Đoàn người tách ra những thang máy khác nhau đi xuống, sau đó hội tụ lại ở đại sảnh tầng một.

“Mau buông thuộc hạ của cậu Phong ra, khốn nạn! Ai cho các người lấy súng nhắm vào thuộc hạ của cậu Phong như thế?

Rickel là người đầu tiên xông vào đại sảnh tầng một, sau đó gào lên với đám người ông ta dẫn đến.

Thành viên cảnh giới Hoa Kỳ có chút ngơ ngác, nhưng vẫn ào ào bỏ vũ khí trong tay xuống.

“Cậu Phong, ngàn vạn lần đừng tức giận, đây chỉ là hiểu lầm! Hiểu lầm thôi!”

“Cậu xem, thuộc hạ của cậu không bị thương chút nào…”

Trên mặt Rickel nở nụ cười xiểm nịnh, nhẹ giọng giải thích với Cao Phong.

Cao Phong cẩn thận kiểm tra trên người của 21 thuộc hạ một lượt, xác nhận không có việc gì, mới gật gật đầu.

“Anh Jason, tôi còn chút chuyện cần xử lý, chúng ta từ biệt tại đây vậy.”

Cao Phong ngoái đầu nhìn Lý Khải Kiệt, chào từ biệt.

“Không vấn đề, có cần gì thì cứ gọi điện thoại cho tôi.”

“Bên này tôi cũng sẽ điều động lực lượng giúp cậu tìm cô Tuyết Mai.”

Lý Khải Kiệt thu lại ý cười, ánh mắt nghiêm túc nói.

“Được! Cảm ơn nhé.”

“Vị này là Richard, cũng là bạn của tôi.”

Trước khi Cao Phong đi, lại giới thiệu Richard cho Lý Khải Kiệt.

Không cần nói nhiều gì cả, cái từ bạn này đã đủ để chứng minh quan hệ của anh và Richard rồi.

Lý Khải Kiệt cũng biết rõ ràng, có thể được Cao Phong công nhận là bạn, vậy thì đó là người bạn thật sự.

“Yên tâm! Tôi đảm bảo công ty ông ta sẽ thuận buồm xuôi gió!”

Lý Khải Kiệt không nói hai lời, lập tức đồng ý.

Richard cùng Moore đều vô cùng kích động, không khỏi gật đầu cảm ơn.

Cao Phong lại nói thêm với Lý Khải Kiệt vài ba câu, sau đó trực tiếp lên xe rời đi.

Tốc độ của năm chiếc xe rất nhanh, rời khỏi thành phố này lại hướng về con đường cũ quay về.

Mà đám người Lý Khải Kiệt cũng nhanh chóng tản ra, chuẩn bị điều động lực lượng trong tay giúp Cao Phong tìm kiếm Kim Tuyết Mai.

Trong xe, Cao Phong dựa vào ghế dựa sau lưng, vươn tay xoa xoa mắt, sự mệt mỏi bao trùm lên người anh nặng trĩu.

Ôm lấy hy vọng đến đây, cuối cùng lại không thu được gì mà về.

Cái tư vị hy vọng rồi lại thất vọng này, thật sự khiến Cao Phong vô cùng khó chịu.

“Anh Phong, có lẽ chị dâu Tuyết Mai chưa bị giao ra đâu.”

“Chưa bị giao ra thì tốt rồi, cô ấy tiếp xúc càng nhiều người lại càng nguy hiểm.”

Chiến sĩ lái xe Phong Hạo nhìn Cao Phong qua kính chiếu hậu, dè dặt an ủi nói.

“Tôi biết, đi về trước đã, quay về điều tra lại mục tiêu.”

Cao Phong lấy lại tinh thần, gật gật đầu nói.

“Vâng!”

Bình luận

Truyện đang đọc