RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 1716

Cô ta có một mái tóc đen dài mượt làm nổi bật nên khí chất và vẻ đẹp của cô ta.

Có lẽ do hôm nay thời tiets hơi lạnh nên cô gái đi thêm một đôi tất da chân, nó làm tăng lên vẻ đẹp gợi cảm của cô.

“Xin lỗi.” Cao Phong gật đầu một cái, sau đó anh đứng dậy chuẩn bị đi về chỗ ngồi cũ của mình.

Cô gái lùi về phía sau một cái, hình như cô ta đang lo lắng việc gì đó, cô ta không đợi Cao phong đi ra đã chen vào chỗ ngồi.

Khoảng cách các ghế trên tàu hỏa đã hẹp, bây giờ lại có thêm chiếc bàn nhỏ giữa hai ghế làm khoảng cách của chiếc xe còn nhỏ hơn.

Cho nên bây giờ Cao Phong vừa mới đứng dậy thì bị cô gái tren vào chỗ ngồi làm anh không thể động đậy được.

Đôi tất mềm mại kia xẹt qua người Cao Phong, cái chạm này làm cho lòng anh run lên.

“Khụ.” Cao Phong xấu hổ ho khan một cái, sau đó anh muốn đi ra ngoài nhưng lại bị cơ thể của cô gái chặn lại.

Cơ thể của hai người dính chặt vào nhau.

Hơn nữa cô gái còn quay lưng về phía anh nên tư thế này của cô lại làm cho người khác cảm thấy mập mờ hơn.

“Nhanh, anh nhanh đi ra ngoài đi, anh ta sắp đến rồi!” Cô gái cũng cảm thấy có cái gì đó không đúng, cô ta đỏ mặt giục anh.

“Cô đứng như vậy thì làm sao tôi ra ngoài được…” Cao Phong bó tay nói.

Cô gái quay đầu lại nhìn, sau đó đột nhiên cô ta ngồi xuống, trực tieps nằm trên đùi của Cao Phong.

Chưa nói đến việc mái tóc mềm mại của cô ta đang rũ xuống đùi của Cao Phong mà khuôn mặt của cô ta sắp chạm vào người của Cao Phong.

Tư thê snayf càng làm cho người khác đỏ mặt.

Những hành khách xung quanh khi nhìn thấy cảnh này thì sững sờ.

Bọn họ cảm thấy nhóm người Cao Phong quá táo bạo, lại làm chuyện đó trên tàu hỏa?

Mà bây giờ Cao Phong cũng rất bối rối, anh vừa mới tỉnh ngủ, anh không biết bây giờ đang xảy ra chuyện gì đây.

“Đừng nhúc nhích! Đừng nhúc nhích!” Cô gái cúi đầu nhỏ giọng nói.

Cao Phong vừa chuẩn bị nói chuyện thì thấy một thanh niên ăn mặc chỉnh tề đi đến đây, vừa đi cậu ta vừa quan sát xung quanh.

Thực ra các lối đi trên tàu rất hẹp, bây giờ nó đúng giò công nhân tàn làm nên nó còn đông đúc hơn trước.

Tuy nhiên không ai dám chặn người thanh niên này hay nói cậu ta cả.

Bởi vì xung quanh cậu ta có hai người vệ sĩ hung ác đứng bảo vệ đằng trước và đằng sau cậu ta, vẻ mặt của bốn vệ sĩ mặc áo đen này rất ác trông rất giống người xấu.

Hai người vệ sĩ đằng trước dọn đường cho thanh niên đi qua, còn hai người phía sau thì abor vệ an toàn cho anh ta.

Hai người vệ sĩ đi đằng trước rất kiêu ngạo, nếu có người chặn đường thì họ trực tiếp đẩy sang một bên, còn nếu có người cản đường thì bọn họ trực tiếp đá sang một bên.

Họn họ chỉ nắm tay chào, rồi không để ý đến chỗ ngòi đó có người hay không trực tiếp dùng tay đạp xuống.

Rất nhiều người khó chịu nhưng bọn họ nhìn thấy bốn vệ mặt mũi hung ác này thì bọn họ không dám nói gì, chỉ lựa chọn im lặng ngồi yên một chỗ.

Bởi vì ngay cả hai nhân viên trên tàu hỏa ngồi ở các cửa buồng giao nhau trên tàu cũng bỏ qua chuyện này làm như không nhìn thấy gì cả, nên chắc chắn thân phận của thanh niên này rất cao!

Quần áo trên người thanh niên kia đều là của các nhãn hiệu nổi tiếng trên thế giới, ngoại hình và khí chất cũng không giống người bình thường.

Nhưng mà vẻ mặt của anh ta bao giờ cũng kiêu ngạo, nó làm cho người ta cảm thấy anh ta là một người vênh váo hung hăng.

Bây giờ anh ta đột nhiên bịp mũi, hừ lạnh một tiếng rồi nói: “Tàu hỏa đúng là loại dành cho những con người thấp kém.”

“Sớm biết vậy tôi đã bảo người nhà đến đón rồi.”

Thanh niên nói ra câu này làm cho tất cả mọi người đều nhìn về phía anh ta.

Lời nhận xét có tính xúc phạm này khiến cho mọi người cảm thấy rát khó chịu nhưng mà bọn họ vẫn phải nhịn xuống không làm được gì.

Bây giờ đang ở bên ngoài nên rất nhiều người nghĩ nhịn sẽ tốt hơn là cãi lại.

“Cậu Lê, hình như cô lâm không có ở trong toa tàu này.” Một tên vệ sĩ áo đen nói.

Thanh niên kia hừ lạnh một tiếng nói: “Tôi đã nhìn thấy cô ta trong toa tàu này.”

Bình luận

Truyện đang đọc