RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 4428

Sau đó, không đợi Thái Nhĩ phản ứng, gã ta mạnh mẽ giơ tay cho Thái Nhĩ một cái tát.

“Bốp!” Một tiếng giòn giã vang lên.

Cái tát vào mặt này của Mạc Nhĩ khiến mọi người có mặt ở hiện trường đều choáng váng.

Cho dù Trần Anh Thảo hay những người nông dân xung quanh đây, bao gồm cả những người đàn ông đứng sau Mạc Nhĩ, tất cả đều có vẻ chết lặng khi nhìn thấy cảnh tượng nào.

Trong số gần một ngàn người đang có mặt ở đây, chỉ có Cao Phong và sư thầy Thanh Tâm là vẫn bình tĩnh như thể mọi thứ đang xảy ra cũng chỉ là lẽ đương nhiên.

“Đại ca Mạc Nhĩ! Chuyện này… Chuyện này …”

Sau một khắc, Thái Nhĩ che mặt lại, bất ngờ nhìn Mạc Nhĩ.

“Cái gì mà chuyện này chuyện kia? Mày đang mắng ai vậy?”

Mạc Nhĩ im lặng một lát, sau đó nhanh chóng tìm lý do.

Về thân phận của Cao Phong thì gã ta cũng không dám suy đoán lung tung, lại càng không dám tùy tiện nói thêm.

“Đại ca Mạc Nhĩ, tôi không mắng đại ca mà, tôi đang mắng cái tên ngốc Cao Phong này.”

Nghe thấy những lời này, Thái Nhĩ lập tức sửng sốt rồi sau đó nhanh chóng giải thích.

“Bốp!”

Mạc Nhĩ tiến lên một bước, lại trở tay giáng một cái tát n.

“Mày mắng cái gì?”

“Làm sao có thể tùy tiện mắng người? Không thấy có một sư thầy

ở đằng kia sao?”

“Trước mặt sư thầy mà sao mày lại có thể nói ra những lời lẽ bẩn thỉu như vậy, như thế thì còn ra thể thống gì nữa?”

Lúc này, Mạc Nhĩ như bị điên, liên tiếp giơ tay tát cho Thái Nhĩ hai cái.

Mỗi cái tát đều không thương tiếc, làm Thái Nhĩ choáng váng, đôi mắt lóe lên những ngôi sao vàng, máu từ lỗ mũi phun ra.

Cảnh tượng trước mắt khiến nhiều người cảm thấy bất ngờ, không ai có thể đoán trước sự việc như thế này.

Mạc Nhĩ đang làm cái quái gì vậy?

Không phải gã ta đến đây là để ủng hộ Thái Nhĩ sao?

Tại sao chưa nói mấy câu mà gã ta đã túm lấy Thái Nhĩ và đánh đập thế này?

“Đại ca Mạc Nhĩ! Tôi… Tôi đã làm sai cái gì…”

Thái Nhĩ sửng sốt, nhưng không dám trốn, chỉ có thể đứng yên chịu những cú tát từ Mạc Nhĩ.

“Mày… Dù sao mày cũng sai rồi!”

Mạc Nhĩ không thể nói lý do tại sao, vì vậy gã ta cứ tiếp tục giải thích bằng những lời lẽ vô lý.

“Được rồi! Tôi sai rồi!”

Thái Nhĩ không dám biện giải cho mình nữa, vội vàng kêu lên cầu xin lòng thương xót.

“Hừ!”

Mạc Nhĩ dừng động tác một chút rồi hỏi: “Mày thấy mày sai ở chỗ nào?”

Thái Nhĩ càng thêm hoang mang, làm sao mà ông ta biết là mình đã sai ở chỗ nào!

Đặc biệt ông ta cũng sẽ không bao giờ nghĩ rằng Mạc Nhĩ đánh ông ta vì Cao Phong!

Mạc Nhĩ ở đây để giúp ông ta đối phó với Cao Phong, làm sao gãta có thể đánh Thái Nhĩ vì Cao Phong được chứ“Tôi… Dù sao tôi cũng sai, tôi thực sự sai rồi.”

“Tôi đã làm sai tất cả mọi thứ, tôi không nên làm như vậy.”

Thái Nhĩ tiếp tục nói, đồng thời hai tay vẫn đang che đầu.

“Đúng! Dù sao mày cũng không nên làm chuyện này, mày sai rồi.”

Mạc Nhĩ chậm rãi gật đầu, sau đó gã ta nhìn Cao Phong với một nụ cười trên mặt.

Tất cả những người xung quanh Mạc Nhĩ không khỏi ngạc nhiên.

Có điều gì đó không ổn trong thái độ của Mạc Nhĩ đối với Cao Phong!

Ánh mắt gã ta nhìn vào mắt Cao Phong như thể đang nhìn ông chủ của mình, tình hình này là như thế nào?

Nhưng rõ ràng là lúc gã ta mới tới đây, gã ta còn muốn giết Cao Phong bằng mọi cách!

Kể từ khi Thái Nhĩ nói tên của Cao Phong, thái độ của gã ta đã thay đổi đáng kể.

Liệu cái tên Cao Phong có thực sự có ý nghĩa đặc biệt nào không?

Bình luận

Truyện đang đọc