RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Cô ta kể lại hoàn cảnh của hai chị em gái cùng với tình cảm cố chấp của Cao Phong.

Cho nên bây giờ trong lòng nữ trợ lý cũng muốn giúp đỡ hai chị em này.

Tuy nhiên, cô ta không thay đổi được ý định của Lý Khải Kiệt.

Lý Khải Kiệt chậm rãi lắc đầu một cái, nói: "Mọi việc đều phải có mức độ của nó, nếu quá nhiều cũng sẽ không tốt."

"Tập đoàn Thế Giới còn phải nuôi nhiều người muốn kiếm cơm như vậy, điều này không cho phép tôi tiếp tục làm liều."

"Giúp đỡ cũng cần phải có giới hạn, khi đã quá giới hạn thì tôi không thể ra tay được nữa."

"Nếu như có thể chắc chắn về anh ta...

Thôi, quên nó đi, tôi đi nghỉ ngơi một chút."

Lý Khải Kiệt nói xong câu này thì quay trở về bàn làm việc, mở ngăn kéo ra tìm điếu xì gà.

Anh ta vẫn chưa nói hết những suy nghĩ chân thật trong lòng mình cho nữ trợ lý biết.

Nếu như chắc chắn Cao Phong còn sống trên đời thì Lý Khải Kiệt sẽ không có bất kỷ do dự gì, anh ta nhất định sẽ tạo ra mối quan hệ đồng minh vững chắc với Cao Phong rồi sau đó anh ta nhất định sẽ giúp đỡ hết mình.

Nhưng mà thời gian đã trôi qua lâu như vậy nên anh ta thật sự không dám xác định.

Nếu nhự Cao Phong vẫn còn ở đây thì tất cả những gì anh ta làm đều đáng giá.

Nếu như Cao Phong không có ở đây thì tất cả những gì anh ta làm đều không có bất kỳ ý nghĩa gì, lại còn mang đến rất nhiều kẻ thù có thực lực mạnh mẽ cho tập đoàn Thế Giới.

Lý Khải Kiệt rất kính nể Cao Phong, anh ta cũng nguyện ý kết bạn với Cao Anh Hùng.

Tuy nhiên, đồng thời anh ta cũng là một doanh nhân.

Ở trong mắt doanh nhân chỉ có lợi ích là quan trọng nhất.

Anh ta không sợ đầu tư, nhưng mấu chốt là khoản đầu tư đó có nhận được lợi nhuận xứng đáng hay không.

Cho nên lần này anh ta sẽ không can thiệp vào nữa.

Nói cách khác, với thực lực của Cao Anh Hùng ở thành phố Hà Nội thì tốt nhất là Lý Khải Kiệt nên để cho người đi nói chuyện làm hòa, không thể cưỡng ép đối với Cao Bằng làm gì.

Nữ trợ lý khẽ thở dài một tiếng, cô ta biết được tính cách của Lý Khải Kiệt cho nên cũng không khuyên nhủ nhiều mà quay trở về vị trí của mình.

Là trợ lý của Lý Khải Kiệt nên cô ta không thế chỉ là một cái bình hoa được, cô ta còn phải quản lý rất nhiều chuyện phức tạp.2087619_2_25,60

Thậm chí còn bao gồm cả những sự kiện lớn hay là tư liệu quan trọng của một số công ty đối tác cũng phải để cô ta tự mình trực tiếp tới lấy.

Lạch cạch! Con trỏ chuột bấm mở ra các phân tài liệu do đối tác là Hiệp hội Đồ cổ thành phố Hòa Bình gửi tới.

Lý Khải Kiệt lấy ra một hộp xì gà cao cấp nhưng động tác bỗng nhiên dừng lại một lúc.

Trong đầu anh ta đột nhiên nhớ lại lần đầu tiên gặp Cao Phong ở trên núi Bống Thiên, hình ảnh cả hai người cùng nhau hút xì gà.

"Đừng trách tôi...

tập đoàn Thế Giới này cũng không phải của tôi."



"Nếu như anh còn có thể ngồi cùng một chỗ với tôi để hút xì gà thì tôi tuyệt đối sẽ thuyết phục chủ tịch để giúp đỡ anh hết sức."

Lý Khải Kiệt thở dài một tiếng, cầm điếu xì gà đi về phía cánh cửa.

"Anh Khải Kiệt, Hiệp hội Đồ cổ thành phố Hòa Bình vừa gửi một phần tài liệu đến."

"Bọn họ nói rằng muốn thụ mua chiếc bát trà Thiên mục Yaobian, ngoài ra còn muốn thu nạp một hội viên danh dự trọn đời."

Nữ trợ lý biết rằng chuyện này cũng không phải là chuyện nhỏ nên lập tức báo cho Lý Khải Kiệt một tiếng.

"Cô làm thế nào thì làm"

Hai chuyện này không khơi dậy được hứng thú của Lý Khải Kiệt, anh ta xua tay một cái rồi đi ra khỏi cửa.

"Được rồi."

Nữ trợ lý đáp một tiếng, con trỏ chuột thản nhiên nhấp vào phần tài liệu rồi bắt đầu xem.

"Tôi, Cao Phong, hôm nay tôi đứng ở đây, xin được hỏi mọi người một chút rằng ai có gan dám lấy đồ của tôi?"

Bỗng nhiên có một giọng nói phát ra từ loa máy vi tính.

Khoảnh khắc giọng nói này vang lên, động tác kéo cửa của Lý Khải Kiệt dừng lại ngay lập tức.

Ken két! Sau đó Lý Khải Kiệt khóa cửa phòng lại, hơn nữa còn là khóa trái rồi trực tiếp quay đầu lại.Mà vào lúc này, nữ trợ lý cũng ngẩng đầu lên ngay lập tức, kinh ngạc đối mặt với Lý Khải Kiệt.

"Cái này,...

Lý Khải Kiệt xoa xoa hai lòng bàn tay vào nhau, sải bước trở lại đi tới trước mặt máy vi tính.

"Anh Khải Kiệt, cái này, cái này,..."

Nữ trợ lý cũng rất bối rối, cô ta cũng đã từng gặp qua Cao Phong rồi cho nên cô ta cũng nhớ rất rõ ràng giọng nói đặc biệt mang theo từ tính của Cao Phong.

Đặc biệt là câu nói này, một câu nói vang vang rất có lực giống hệt như giọng nói của Cao Phong ở trong bữa tiệc mừng thọ bà cụ nhà họ Kim Lúc này, trên màn hình máy vi tính xuất hiện một video là vẻ mặt của mọi người ở dưới khán đài.

"Đừng dừng lại, bắt đầu phát đi! Đổi cảnh quay, khi nào tôi bảo cô dừng thì cô hãy dừng."

Tim Lý Khải Kiệt đập thình thịch, giọng nói vô cùng khấn trương.

Ngay cả khi quyết định ký hợp đồng đơn hàng tiền tỉ anh ta cũng chưa đừng khẩn trương như vậy.

Nữ trợ lý cũng hít một hơi thật sâu sau đó bấm nút phát.

Bây giờ Lý Khải Kiệt hận không thể tua thật nhanh đến đoạn mà anh ta muốn thấy người kia.

Nhưng anh ta lại sợ sẽ tua qua nên chỉ có thể từ từ chờ đợi.

"Có lẽ bây giờ các người có thể tạm thời lấy chúng từ tay tôi đi."

"Nhưng mà cho tôi thời gian, Cao Phong tôi đấy nhất định sẽ đòi lại gấp mười gấp trăm lân!"

Lại là câu nói hữu lực hùng hồn vang vang khắp nơi truyên ra, nội tâm Lý Khải Kiệt kích động không ngừng.

Chính là cái giọng điệu này, chính là cái giọng nói này, chính là cái khí thế cuồng vọng kiêu ngạo này! KHông sai! Ngay sau đó, trong nháy mắt ống kính quay thẳng đến mặt Cao Phong..

"Dừng lại!"



Lý Khải Kiệt ấn mạnh vào nút tạm dừng.

"Cái này, không đúng!"

Lý Khải Kiệt nhìn mặt mũi của Cao Phong nhưng trong lòng bỗng nhiên ngẩn ra.

Anh ta vô cùng chắc chắn cái giọng nói này tuyệt đối chính là giọng nói của Cao Phong, căn bản là người khác không thể bắt chước được.

Nhưng khuôn mặt này lại khác một trời một vực với khuôn mặt của Cao Phong.

Lúc này, gương mặt trên màn hình máy vi tính nhìn cực kỳ phổ thông, không có bất kỳ chỗ nào tỏa sáng cả.

Nữ trợ lý cũng chậm rãi phản ứng lại, cô ta cau mày nói: "Anh Khải Kiệt, tôi biết anh đang suy nghĩ cái gì-"

"Nhưng anh Cao trông rất đẹp trai, làm sao mà có thể là cái bộ dạng này được chứ?"

Nữ trợ lý rất khó hiểu, hỏi.

Một câu nói của nữ trợ lý đã đánh thức Lý Khải Kiệt từ trong trầm tư.

"Tránh ra, để tôi xem một chút."

Lý Khải Kiệt nói sau đó lập tức ngôi xuống ghế.

Sau đó anh ta từ từ di chuyển con chuột, tìm kiếm cảnh quay diện mặt Cao Phong.

"Video này tới từ đâu?"

Lý Khải Kiệt vừa tìm kiếm cảnh quay vừa hỏi.

"Anh Khải Kiệt, đây chính là hội viên danh dự cả đời mà Hiệp hội Đô cố mới thu nạp, anh ta cũng là người cung cấp một món đồ cổ cấp quốc bảo."

"Chuyện quan trọng như vậy bọn họ cũng phải báo cáo lại với chúng ta một chút."

"Đoạn video thu hình này là ghi lại cảnh giám định đồ cổ đồng thời cũng nhằm mục đích lưu giữ chứng cứ để tránh Sau này xảy ra mua bán tranh chấp."

"Nhưng tất cả đều là lặng lẽ quay lại cho nên có rất ít những cảnh quay chính diện."

Nữ trợ lý nhanh chóng giải thích.

Lý Khải Kiệt gật đầu một cái, rốt cuộc cũng tìm được một người tương đối rõ ràng trước ống kính.

"Cái này..."

Lý Khải Kiệt ấn tạm ngừng, bàn tay vuốt căm trầm tư.

Nhìn khuôn mặt vô cùng bình thường này, trong lòng Lý Khải Kiệt nảy sinh nghi ngờ, hết đợt sóng này đến đợt sóng khác.

Khoảng chừng hai phút sau, ánh mắt Lý Khải Kiệt chợt lóe lên, khóe iệng anh gợi lên một vòng cung đầy ẩn ý.

"Không được phép nói chuyện này với bất kỳ ai, nếu không cô cũng biết thủ đoạn của tôi rồi đấy."

Lý Khải Kiệt chậm rãi quay đầu lại, chăm chú nhìn nữ trợ lý, nói.

Lúc này, nữ trợ lý lập tức sửng sốt, cô ta vội vàng gật đầu như gà mổ thóc.

Bình luận

Truyện đang đọc