RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 3252

“Tôi sẽ nói với nhà họ Diệp đi trực thăng tới đón chú. Thật ra cũng không tốn quá nhiều thời gian.”

Trong lòng Cao Vũ rất muốn Lâm Vạn Quân đến, dù sao thì trong ngày đám cưới cũng phải có người lớn trong nhà.

Nhưng bây giờ, người thân của Cao Vũ trên thế giới này chỉ có bà cụ Cao và Lâm Thục Lan.

Những người khác đều đã qua đời.

Mà hiện giờ bà cụ Cao cần nghỉ ngơi, Cao Vũ cũng không thể vì chuyện này mà làm trầm trọng thêm tình trạng của bà cụ.

Mà trong lòng Cao Vũ luôn coi Lâm Vạn Quân là người lớn trong nhà. Vì vậy, anh rất muốn Lâm Vạn Quân đến.

“Cậu Cao, gặp nhau bây giờ chỉ là tạm thời khi nào cậu quay về thành phố Đà Nẵng tôi sẽ cùng cậu nói chuyện.”

Lâm Vạn Quân cười nhẹ, lần đầu tiên cúp điện thoại của Cao Vũ trước.

Cao Vũ cầm điện thoại, im lặng gần hai phút.

Anh cảm thấy chắc chắn Lâm Vạn Quân có chuyện gì không thể nói ra được.

Hoặc là có chuyện gì đó giấu kín trong lòng.

Tuy nhiên, Cao Vũ cũng không cảm thấy kỳ lạ.

Anh luôn cảm thấy Lâm Vạn Quân có điều gì đó muốn che giấu anh.

Nhưng hôm nay nghe được ý trong lời nói của Lâm Vạn Quân dường như ông đã muốn nói với Cao Vũ rồi.

Lâm Vạn Quân nói rằng sau khi Cao Vũ đã xử lý tất cả mọi việc và trở về thành phố Đà Nẵng có một số việc ông sẽ nói với Cao Vũ.

Có lẽ là chuẩn bị để nói với anh những chuyển ông che giấu trong lòng.

Dù sao thì Cao Vũ của ngày hôm nay đã phát triển đến trình độ này.

Ngay cả khi nhìn vào toàn bộ Việt Nam thì khó có thể gặp phải đối thủ.

Xem ra, lúc này mới thực sự là thời điểm thích hợp nhất.

Cao Vũ nghĩ như vậy liền gọi điện cho Tiểu Lan ở địa phận của nhà họ Cao.

Hỏi đi hỏi lại, sau khi xác nhận Lâm Vạn Quân không có chuyện gì mới yên tâm tắt điện thoại.

Anh nghĩ rằng nguyên nhân có thể do Lâm Vạn Quân có cơ thể không khỏe cho nên mới không tiện đến.

Mà Tiểu Lan nói với anh là Lâm Vạn Quân không có chuyện gì hết. Mọi thứ đều rất tốt, điều này làm cho Cao Vũ nhẹ nhõm hơn nhiều.

“Bụp!”

Cao Vũ đưa tay châm một điếu thuốc lại cầm điện thoại muốn trực tiếp gọi cho đám người Kim Ngọc Hải.

Nhưng sau khi suy nghĩ một lúc vẫn là không gọi điện thoại nữa.

Cao Vũ cảm thấy rằng tốt hơn hết là Kim Tuyết Mai nên thông báo cho họ về vấn đề này.

Dù sao thì mối quan hệ của Kim Tuyết Mai với họ đã thân thiết hơn.

“Phù!”

Khi Cao Vũ hút xong một điếu thuốc và định quay đầu vào nhà, Liễu Tông Trạch đột nhiên bước ra ngoài thở dài một hơi.

Lúc này, Cao Vũ đang đứng cách đó không xa, Liễu Tông Trạch cũng không nhìn thấy Cao Vũ.

Cao Vũ muốn gọi Liễu Tông Trạch nhưng trước khi nói anh không khỏi hơi nhíu mày.

Lúc này, Liễu Tông Trạch thở dài một hơi, cầm một danh sách trong tay chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.

Ánh nắng chói chang chiếu vào mặt Liễu Tông Trạch, anh ta từ từ nhắm mắt lại.

Nước mắt từ từ chảy ra nơi khóe mắt.

Những giọt nước mắt tụ lại với nhau, tạo thành một đường thẳng và trượt dài trên khuôn mặt cương nghị.

“Hu Hu!”

Liễu Tông Trạch ngẩng đầu lên và nhắm mắt lại, thở hổn hển như đang cố gắng đè nén nỗi đau trong lòng.

“Cao Mỹ Lệ, em biết không? Cao Vũ sắp kết hôn và sẽ kết hôn với chị dâu của Tuyết Mai.”

“Tình yêu của hai người lúc đầu rất khó khăn, gập ghềnh. Không ai quan tâm về họ nhưng cuối cùng họ cũng đi đến ngày hôm nay.”

“Nhưng chúng ta, giữa chúng ta làm sao lại trở thành như thế này?”

“Anh đang nghĩ, nếu có cơ hội, đám cưới của chúng ta sẽ được tổ chức với anh Cao…”

Bình luận

Truyện đang đọc