RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 3300

Nghe được câu hỏi này của ông cụ Diệp, ông cụ Phạm cũng chậm rãi đặt tách trà xuống, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.

“Xu hướng chung, còn gọi là tình hình thế giới hiện tại, thời thế tạo nên anh hùng!”

“Cái gọi là thời gian của thế giới là xu thế của xu hướng chung của thế giới.”

“Cái gọi là sức mạnh của thế giới là những lực lượng khác nhau thúc đẩy xu hướng chung của thế giới.”

“Thế giới này là một đại dương bao la, hướng của gió là thời gian, và xu hướng chuyển động do gió. Chính là như thế!”

“Bất luận thời điểm hay hoàn cảnh nào, đều không thể bỏ qua chữ Phong được! Nếu nắm được tình hình hiện tại, có thể khiến thiên triều, có thể hóa sóng to gió lớn, áp đảo quần hùng.”

Rất hiếm khi anh cụ Diệp hỏi câu hỏi một cách khiêm tốn như thế, vì vậy ông cụ Phạm không có bất kỳ tính cách giấu giếm nào, nói thẳng một tràng.

Khi ông cụ Phạm nói những lời này, khiến cho ông cụ Diệp rơi vào một khoảng im lặng.

Một lúc lâu sau, ông cụ chậm rãi nói.

“Hướng của gió là thời gian, và xu hướng chuyển động của gió là động lượng…”

“Động vì gió, và bắt đầu vì gió…” Ông cụ Diệp vừa nói vừa vuốt râu.

Ông cụ Phạm cũng cười nhạt nói: “Đúng vậy, động là do gió! Bắt đầu là do Phong !!”

“Gió? Ý của ông là gió nào…”

Lúc này ông cụ Diệp hơi mở to mắt, nhịp tim cũng tăng lên một chút.

“Ông cụ Diệp, ý của ông là gió nào?” Ông cụ Phạm nhẹ giọng hỏi.

Nghe thấy câu hỏi của ông cụ Phạm. ông cụ Diệp bỗng trợn tròn hai mắt, khuôn mặt lộ vẻ xúc động.

“Phong, Phong! Là Phong!”

“Này! Ngài Cao Phong kia chính là lấy chữ Phong này đúng không?”

Trong đầu ông cụ Diệp chợt lóe lên, sau đó ông cụ đột nhiên vỗ bàn ngẩng đầu hỏi.

Ông cụ Phạm dường như đã nhìn thấu mọi chuyện từ lâu nên chỉ lẳng lặng nhìn, lặng lẽ uống trà.

“Rốt cuộc là có phải Phong đấy không?” Ông cụ Diệp sốt ruột hỏi.

Ông cụ Phạm chậm rãi đặt tách trà xuống, thở dài nói: “Lão Diệp, chúng ta đều thua cậu ta rồi!”

“Khi cậu ta ở đỉnh cao, cậu ta lại chọn cách rời đi. Ai sẽ không nói rằng cậu ta ngu ngốc?”

“Cậu ta rõ ràng có thể dẫn dắt nhà họ Cao phát triển ở thủ đô, nhưng cậu ta phải lùi một bước và ở lại thành phố Đà Nẵng. Ai có thể chất vấn cậu ta đây?”

“Cho đến bây giờ, tôi hiểu rằng mọi sự sắp đặt của cậu ta đều có ẩn ý vô cùng sâu sắc.”

“Ngài Cao Phong đúng là một người sáng suốt!”

Ông cụ Phạm thở dài một hơi, nhanh chóng nhắc lại những chuyện cũ.

Rời khỏi quân đội, sau đó tiếp nhận nhà họ Cao, rồi phát triển nhà họ Cao.

Tránh được vùng nước sâu và nóng của thủ đô, nhà họ Cao được ban phước độc đáo nhờ sự tích lũy sức mạnh ở thành phố Đà Nẵng.

Nếu ban đầu ông cụ Cao cứ cắm rễ mãi ở thủ đô thì không biết ông cụ có thể giữ được nhà họ Cao không, là điều không tiện nói.

Tuy nhiên, sau nhiều năm như thế, nhà họ Cao phát triển vô cùng mạnh mẽ. Ngay cả thủ đô cũng bị nhà họ Cao nắm trong lòng bàn tay.

Điều này cũng không có gì quá ghê gớm.

Kết quả này không thể tách rời với sự chăm chỉ của Cao Phong.

Nhưng nếu không có quyết định của ông cụ Cao trước đó, và không có sức mạnh mà ông cụ Cao đã bí mật tích lũy, làm thế nào Cao Phong có thể thành công?

Vì vậy, ông cụ Phạm cho rằng ông cụ Cao rất khôn ngoan, và điều đó có vô số ý nghĩa sâu xa.

“Không, không thể nào…”

“Chỉ với một mình Cao Phong, thì làm sao có thể đại biểu cho xu thế chung này? Làm sao có thể gây ảnh hưởng đến tình huống hiện tại?”

“Lão Cao, ông, ông ta làm sao có thể nhìn thấy xa như vậy?” Ông cụ Diệp như là đang dò hỏi, dường như đang tự nói với chính mình.

Nói tóm lại, trong lòng ông cụ không thể bình tĩnh được.

“Lão Diệp, ôngơi điều tra một chút liền biết…”

“Tên của Cao Phong trong họ Cao là Cao Kình Thiên, và tên của Cao Phong đã được thay đổi sau khi cậu ta bị trục xuất khỏi họ Cao hơn ba năm trước.”

“Tôi không biết ai là người đã thực hiện thay đổi, nhưng tôi nghĩ đó phải là ông cụ Cao.” Ông cụ Phạm chậm rãi uống hai ngụm trà, giọng nói vô cùng bình tĩnh.

Bình luận

Truyện đang đọc