RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Nghe thấy câu nói của Vũ Hoàng Lê, rất nhiều người đang tức giận cũng ngậm miệng lại, nhưng trong ánh mắt bọn họ vẫn chưa hài lòng với kết quả này.

"Giám đốc Vũ, anh muốn..."

"Im miệng!"

Giám đốc Tiên chưa nói hết câu thì đã bị Vũ Hoàng Lê trực tiếp cắt đứt.

"Giám đốc Vũ, anh cứ đế cho bọn họ nói hết đã."

Cao Phong lạnh nhạt xua tay, sau đó cầm ly trà lên uống một hớp.

Vũ Hoàng Lê hơi sững sờ rồi ngậm miệng lại.

Giám đốc Tiên nhìn Cao Phong một cái sau nói một lần nữa: "Giám đốc Vũ, anh đúng là chủ tịch của công ty vfa là người có quyền hành cao nhất trong công ty."

"Nhưng mà chúng tôi cũng là một phần của công ty, và công ty chúng ta có đi lên hay thụt lùi cũng liên quan mật thiết đến chúng tôi."

"Nói một cách thực tế hơn thì nếu công ty kiếm được nhiều tiền thì chúng tôi sẽ được rất nhiều lợi ích từ đó."

"Nhưng nếu công ty không còn thì lợi ích của chúng tôi cũng biến mất! Anh là chủ tịch, làm sao anh lại đưa ra một quyết định sai lầm như vậy?"

Ánh mắt của giám đốc Tiền tha thiết nhìn Vũ Hoàng Lê, có thế nhìn thấy được câu này cậu ta thật lòng nghĩ vậy.

"Nếu Bất động sản Tô Thịnh không thua cuộc! Thì lợi ích của các người sẽ rất lớn."

"Không chỉ rất lớn, tương lai của Bất động sản Tô Thịnh sẽ phát triển mạnh mẽ, càng ngày càng lớn mạnh, lợi ích cá nhân của các người sẽ càng ngày càng nhiều."

Nói xong Cao Phong chậm trãi ngẩng đầu lên, anh nhìn giám đốc Tiên một cái, sau đó nhìn tất cả quản lý của công ty đang đứng ở ở cửa.

Sau khi câu này nói ra, thì không khí ở trong phòng im lặng và sau đó bùng phát lên các cuộc thảo luận nhỏ.

Ở đây không có ai tin tưởng lời nói của Cao Phong.

"Nếu anh thật sự có bản lĩnh đó thì tại sao không đi giải quyết chuyện mình gây ra đi, còn ngôi nấp ở trong Bất động sản Tô Thịnh làm gì?"

"Anh trực tiếp đi đến Xí nghiệp Dương Thị, rồi tự giải quyết không phải tốt hơn sao?"

Giám đốc Tiên hừ lạnh một tiếng rồi nói.

"Đó là vì Bất động sản Tô Thịnh này chính là sản nghiệp của anh Phong!"

Đột nhiên Vũ Hoàng Lê nói ra một câu với vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.2087650_2_25,60

"Cái gì?"

Sau khi giám đốc Tiên và mọi người nghe được câu này thì sững sờ.

"Không thì máy người nghĩ tiên vốn dạo này tôi đưa ra, mấy chục tỷ đó là ở đâu có được?"

"Tôi nói cho máy người biết, tất cả số tiền đó là do anh Phong lấy ra! Hơn nữa, Bất động sản Tô Thịnh này vốn là do anh Phong đầu tư, tôi chỉ là một người quản lý thôi!"

"Bây giờ, các người còn muốn nói thêm vấn đề gì nữa không?"

Vũ Hoàng Lê nhìn qua mọi người xung quanh, anh ta bình tĩnh nói.



Bây giờ, ánh mắt mọi người ddeuf thay đổi khi nhìn Cao Phong.

Ngày thương Vũ Hoàng Lê nói với bọn họ rất nghiêm túc, nên chắc chắn anh ta sẽ không nói đùa như thế này.

Hóa ra, Cao Phong chính là ông chủ đứng đằng sau Bất động sản Tô Thịnh? Giám đốc Tiên im lặng một lúc rồi nói tiếp: "Kể cả ai là chủ tịch thì chúng tôi cũng không muốn công ty Bất động sản Tô Thịnh bị phá sản."

"Sau vài tháng thành lập Bất động sản Tô Thịnh thì chúng ta mới phát triển nó mạnh mẽ như bây giờ, trong lúc nó phát triển, chúng tôi đã bỏ ra bao nhiêu công sức thì giám đốc Vũ là người biết rõ nhất."

Vũ Hoàng Lê nghe cậu ta nói vậy thì hơi im lặng.

"Giám đốc Vũ, giám đốc điều hành, ông ta ông ta ông ta, Tổng giám đốc Dương của Xí nghiệp Dương Thị đến đây!"

Bỗng nhiên bên ngoài của truyeefn vào một giọng nói, là một người bảo vệ đang loạng choạng chạy vào.

"Cái gì?"

Tất cả mọi người kể cả Cao Phong đều kinh ngạc ngẩng đầu lên.

Bây giờ Dương Nhân của Xí nghiệp Dương Thị đến Bất động sản Tô Thị để làm gì? Chẳng lẽ ông ta đến đây để thách thức? "Nhất định là Dương Nhân đến đây cười nhạo chúng ta với tư cách là người chiến thắng!"

"Hoặc là bọn họ đến đây để đưa ra lời thách thức cuối cùng!"

Giám đốc tiên vừa nóng nảy vừa tức giận nói."Không phải, không phải như vậy..."

Bảo vệ lắp bắp trả lời.

Giám đốc tiền nghe thấy anh ta nói vậy thì sửng sốt, quay đầu lại hỏi một chút: "Vậy ông ta đến đây làm gì?"

Nhưng người khác cũng nhìn về phía bảo vệ.

"Ông ta, ông ta dẫn con trai Dương Tuấn Minh đến đây, bây giờ bọn họ đang ở đại sảnh...hai người bọn họ..."

"Hai người bọn họ làm sao, anh nói nhanh lên!"

Giám đốc Tiên cắn răng, cậu ta nóng nảy hỏi.

"Bây giờ hai người bọn họ đang quỳ xuống ở dưới đại sảnh."

Bảo vệ hít sâu một hơi rồi nói thẳng ra.

"Mọi người trong phòng sau khi nghe thấy câu này ddeuf kinh sợ.

Ngay sau đó trong phòng im lặng như chết, có thể nghe thấy tiếng kim rơi.

Lời nói của bảo vệ giống như tiếng sấm nổ vang vọng bên tai mọi người vậy.

Dương Nhân là Tổng giám đốc của Xí nghiệp Dương Thị, bây giờ ông ta lại dân con trai Dương Tuấn Minh đến quỳ ở đại sảnh công ty Bất động sản Tô Thịnh? Kẻ cả có đùa cũng không ai đùa như vậy.

"Rốt cuộc anh đã uống bao nhiêu rượu?"

Sau khi giám đốc Tiên phản ứng kịp thì theo bản năng quát bảo vệ.

Nhưng người khác cũng cảm thấy chắc chắn bảo vệ đã uống say rồi nên mới nói vậy.

Còn Cao Phong thì nhẹ nhàng đứng dậy sau đó anh đi đến cửa sổ nhìn xuống dưới tầng một cái.



Từ trên cao nhìn xuống, anh thấy bây giờ có rất nhiều người vây quanh bên dưới công ty Bất động sản Tô Thịnh.

Những người này vay thành một vòng tròn, còn trong vòng tribf có hai người đang quỳ gối trước của công ty Bất động sản Tô Thịnh.

Cho dù cách mấy chục mét thì Cao Phong chỉ cần nhìn qua cũng biết đó là Dương Tuấn Minh.

Cao Phong hơi cau mày, trong lòng anh không nghĩ ra tại sao Dương Nhân lại làm như vậy.

"Chúng ta đi xuống xem một chút."

Cao Phong nhìn xuống mặt đất một cái, rồi xay người đi xuống tầng.

Hai mắt mọi người nhìn nhau một cái, sau đó cũng đi theo đằng sau Cao Phong.

rất nhanh Cao Phong và mọi người đã đi đến cửa công ty, anh đứng trên bậc thang nhìn xuống phía dưới.

Dưới nấc thang, Dương Nhân và Dương Tuấn Minh một trái một phải đang quỳ gối xuống đất, đầu bọn nhọ cúi xuống thấp giọng như sợ những mọi người vây quanh đây nhìn thấy mặt bọn họ vậy.

Nhưng kể cả như vậy thì có rất nhiều người chỉ cần liếc mắt một cái họ cũng nhận ra hai người này là ai.

Bây giờ hai người đang quỳ gối xuống đất, thậm trí sau lưng bọn họ còn đeo thêm một cành cây, quỷ gối xuống đất không nói một câu nào.

"Trời ơi! Đây thật sự là Tổng giám đốc Xí nghiệp Dương Thịt"

"Tôi muốn biết, rốt cuộc bọn họ đang làm trò gì vậy?"

"Đây, chẳng le3x đây chính là thủ đoạn của Cao Phong?"

"Hú! Rốt cuộc anh Phong có thân phận gì vậy, làm sao anh ta có thể làm được thế?"

Khi thấy một màn này thì giám đốc Tiền và mọi người kế cả Vũ Hoàng Lê đều cảm thấy khiếp sợ.

Ai cũng không tin chuyện này có thể xảy ra, bọn họ đều thấy rất kinh sợ.

Vốn dĩ công ty Bất động sản Tô Thịnh đã lâm vào nguy cơ sắp bị phá sản.

Thậm chí có rất nhiều công nhân chuẩn bị thôi việc, họ đã làm xong hồ sơ xin việc định nộp vào công ty khác.

Có mấy người nhanh nhẹn thì đã nộp xong hồ sơ rồi.

Vậy mà bây giờ, Xí nghiệp Dương Thì là người sắp thăng lại quỳ gối xuống ở trước của Bất động sản Tô Thị.

Thậm trí trên vai bọn họ còn đeo một cành cây, chẳng lẽ bọn họ muốn chịu đòn nhận tội à? Thậm chí trong lòng Cao Phong cũng rất bối rối, nhưng vẻ mặt của anh vẫn bình tĩnh.

"Anh Phong, chuyện này là Dương Thị chúng tôi sai, chúng tôi không nên vô lễ với anh!"

"Mong anh Phong thương xót và bỏ qua cho chúng tôi, để cho Xí nghiệp Dương Thị chúng tôi một con đường sống."

Sau khi thấy Cao Phong xuất hiện thì Dương Nhân cắn răng rồi cúi đầu nói.

Thái độ của ông ta cực kỳ hèn mọn.

Mag những lời ông ta nói làm cho mọi người kinh ngạc.

Bây giờ Dương Nhân thực sự đến đây nhận sai, hay là vội vàng đến đây nhận lỗi với Cao Phong?

Bình luận

Truyện đang đọc