Chương 2196
Mình có giải thích thêm đi nữa thì cũng chỉ uổng công.
Mà quan trọng hơn là, muốn để cho tất cả mọi người biết được chân tướng sự việc, thì trước tiên anh phải áp chế được dư luận đang sôi sục này đã.
Nghĩ đến đây, Cao Phong khoát tay nói: “Lái xe đi!”
“Rừ rừ!”
Trong nháy mắt, tiếng động cơ của chiếc xe tăng đặc biệt George Patton ầm ầm vang lên, nghe đinh tai nhức óc.
“Cao Vũ, cậu dám!” Người đàn ông dẫn đầu đoàn quát to.
“Vậy ông cứ đứng đấy nhìn thử xem tôi có dám hay không!” Trong mắt Cao Phong chợt thoáng xuất hiện sự lạnh lùng, tiếp tục ra lệnh: “Lái xe đi!”
Trời ạ!
Toàn bộ những người đang có mặt ở đó đều cảm thấy sợ hãi.
Lúc này, ở trước mặt xe của anh còn có hơn ba mươi nhân viên công tác đang đứng.
Mà sau lưng các nhân viên công tác này còn có thêm bốn chiếc xe chuyên dụng nữa, mà bây giờ Cao Phong lại dám ra lệnh cho người của mình lái xe đi, rốt cuộc thì anh muốn làm gì vậy?
Chẳng lẽ, anh lại muốn nghiền nát hết toàn bộ chướng ngại vật cũng như những người đang chặn anh lại ngay trước mặt tất cả mọi người sao?
“Làm như thế hơi cảm tính!” Diệp Thiên Long nhìn hình ảnh đang chiếu trong ti vi, không nhịn được mà than khẽ một tiếng.
Lúc này, vẻ mặt Cao Phong vô cùng kiên định, trong ánh mắt anh xuất hiện sự dứt khoát.
Nhưng mà ba mươi nhân viên công tác đứng trước mặt anh cũng cho thấy lực lượng bên đó đáng sợ tới mức nào!
Nếu như Cao Phong định cứng đối cứng với bọn họ, thì chắc chắn sẽ không có kết quả tốt.
“Chờ đã!”
Đúng lúc này, một bóng dáng màu đen cất bước lao tới.
Người vừa chạy tới chính là Phạm Thanh Nhiên.
Vô số máy quay phim của các tạp chí lớn cũng chuyển hướng về phía Phạm Thanh Nhiên.
“Chú Lâm, để cho anh ấy làm đi!” Anh đi tới trước mặt đám người đó, làm rõ lý do mình đến đây.
“Cháu!” Trong nháy mắt, người đàn ông trung niên dẫn đầu đoàn sững người ra.
Bắt giữ Cao Phong vốn đã là mệnh lệnh của Phạm An Quốc nhà họ Phạm, nhưng mà lúc này Phạm Thanh Nhiên lại xuất hiện ở đây để ngăn cản bọn họ?
Hai cha con nhà này đang diễn hài à?
“Tôi cần cô phải giả vờ tốt bụng sao? Tự tôi có thể đi qua được.” Cao Phong đứng từ trên cao nhìn xuống, lườm Phạm Thanh Nhiên một cái, cười lạnh mỉa mai cô ta.
Lúc này, trong mắt Cao Phong, Phạm Thanh Nhiên là một người vô cùng dối trá.
Bắt tay với Phạm An Quốc, bày mưu tính kế, khiến cho mình sập bẫy.
Trước kia cô ta đã cùng nói chuyện với mình như thế nào, nói cả hai bên sẽ không nhằm vào nhau, nhưng sau đó cô ta lại nhân lúc mình buông lỏng cảnh giác, bỗng nhiên đâm mình một dao trí mạng như thế này, sao lại có thể không làm anh tức giận được?
Cả đời này của Cao Phong, ghét nhất là bị người khác phản bội.
Lúc này Phạm Thanh Nhiên đang quay lưng về phía Cao Phong, nghe anh nói như thế thì không nhịn được mà siết chặt hai nắm đấm, trong lòng cô ta vô cùng đau khổ, nhưng cũng cảm thấy rất áy náy với anh.
Cô ta chỉ không muốn mối quan hệ giữa Cao Phong và nhà họ Phạm trở nên xấu đi mà thôi, cho nên mới áp dụng cách thức kia, để hai bên có thể hòa giải với nhau.
Nhưng suy cho cùng thì, nhà họ Phạm cũng không phải là do cô ta quản lý, cho nên với quyết định của Phạm An Quốc, đến ngay cả việc nói một lời phản đối, cô ta cũng không có tư cách.
Cho đến khi cô ta biết về việc này, thì Phạm An Quốc đã ra tay với Cao Phong rồi.
Nhưng, cô ta cũng không hề giải thích với Cao Phong, mà chỉ hít thở sâu mấy lần, ép cảm giác đau đớn trong lòng mình xuống.
“Cô Nhiên, chuyện này, tốt nhất là cô đừng nên nhúng tay vào.” Người đàn ông trung niên dẫn đầu đoàn nặng nề nói.
“Không, chú Lâm, dù sao thì những chuyện ở trong đó cũng cần phải có người giải quyết, nếu không thì sẽ càng ngày càng loạn hơn.” Phạm Thanh Nhiên nhẹ nhàng nói, trong lời nói còn có thêm một chút khẩn cầu.
Cô ta muốn giúp đỡ Cao Phong giải quyết cho xong hết tất cả những chuyện này, dù nhiều hay ít thì cũng có thể đền bù được cho Cao Phong, giảm bớt được một chút cảm giác áy náy trong lòng.
Về phần Cao Phong có nhận ra được điều đó hay không, cô ta không quan tâm.