RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 4189

Mặc dù anh đã hạ được Quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu, nhưng vẫn bị hành tung của Gorden và Kim Tuyết Mai lợi dụng.

Mà bây giờ rốt cuộc anh đã có thể hoàn toàn ra tay xả giận!

“Vâng! Anh Phong!”

Vài người binh sĩ Phong Hạo từ lâu đã không nhịn được, lúc này mạnh mẽ kéo cửa xe ra, duỗi tay túm lấy Kell.

“Làm gì thế? Tụi bây muốn làm gì? Tụi bây không muốn sống nữa à?”

“Có phải tụi bây không muốn biết Kim Tuyết Mai ở đâu đúng không?”

Kell bỗng nhiên rống to lên, duỗi tay muốn tát cho người binh sĩ Phong Hạo này một bạt tai nữa.

“Cái đệch mợ mày! Còn muốn đánh ông nữa cơ à!”

Người binh sĩ Phong Hạo này trở tay lại tát cho Kell một bạt tai, trực tiếp làm Kell choáng váng mặt mày.

Không đợi Kell tỉnh táo lại, một người binh sĩ Phong Hạo khác lại dứt khoát kéo bàn tay bị thiếu mất ba ngón kia của Kell.

“A!”

Vết thương bị người xé toạc, trong chớp mắt truyền đến một cơn đau nhức.

Tay đứt ruột xót, kiểu đau đớn này thật sự giống như thắt ruột gan.

“Thả tao ra! Thủ lĩnh Gorden, cứu tôi! Cứu tôi với!”

Kell hoảng hốt choáng váng, vội vàng la lớn kêu cứu với chiếc xe của Gorden ở phía trước.

Gorden khẽ cau mày, vốn định lên tiếng nói chuyện nhưng nhìn Cao Phong ở đằng xa một cái, thế mà lại giữ im lặng.

Đối với loại cáo già như Gorden mà nói, anh ta có thể từ một ánh mắt của người khác là đoán ra được đại khái suy nghĩ của người ta.

Lúc này anh ta có thể nhìn ra được, Cao Phong tuyệt đối không phải đang hù dọa Kell, mà thật sự muốn giữ gã lại!

Mà nếu như Gorden kiên quyết nhúng tay vào thì sơ suất một chút thôi là sẽ làm mình bị vạ lây vào trong đó.

Vì một gã Kell từng phản bội mình, Gorden cũng sẽ không làm cái chuyện ngu ngốc này.

Lúc này, mau chóng rời khỏi chỗ này mới là quan trọng nhất.

“Kell, nếu như cậu Phong muốn cậu ở lại thì cậu cứ ở lại chỗ này đi.”

Gorden nói một tiếng, sau đó lập tức giục người ở bên cạnh lái xe.

“Á! Thủ lĩnh Gorden, anh đừng đi mà! Tôi tuyệt đối trung thành với anh mà! Cứu tôi với!”

Lần này Kell thật sự hoảng sợ, vội vàng duỗi tay ra không ngừng hét lớn kêu cứu với Gorden.

Nhưng mà Gorden lại giống như không nghe thấy, đầu cũng chẳng thèm quay lại nhìn lấy một lần.

“Đệch mợ mày! Câm miệng đi thằng ngu! Thằng rác rưởi này!”

Hai người binh sĩ Phong Hạo đạp mạnh về phía Kell.

“Đứng lại!”

Ngay đúng lúc này, Cao Phong bỗng nhiên bước lên một bước, cười lạnh một tiếng quát lớn.

“Tiếp tục bước thêm một bước nữa thì trong vòng mười phút ông sẽ giết chết bọn mày.”

Cao Phong nhìn Gorden, giọng điệu vô cùng bình tĩnh rồi lại toát lên sự lạnh lẽo đến tột cùng.

Lúc này Gorden mới quay phắt đầu lại, có hơi khó hiểu nhìn Cao Phong một cái.

“Rầm rầm rầm!”

Đúng vào lúc này, hơn mười nghìn người binh sĩ Phong Hạo phía sau Cao Phong không nói hai lời dứt khoát giơ lên vũ khí hạng nặng, sau đó bắt đầu cất bước đi về phía trước.

“Cậu Phong, đây là ý gì?”

“Anh muốn giữ gã ta lại tôi cũng không có ý kiến gì.”

“Sao hả, bây giờ anh muốn làm gì?”

Gorden khẽ cau mày, trong lòng đột nhiên toát lên một linh cảm không lành.

“Tao nghĩ có lẽ là mày không nghe hiểu lời tao nói rồi.”

“Tao nói là, tất cả người của bọn mày, không cần đi nữa!”

“Toàn bộ đều phải ở lại cho tao!”

Toàn bộ đều phải ở lại cho tao!

Vẻ mặt Cao Phong bình thản, nhưng giọng điệu lại cực kỳ hung hăng.

Bình luận

Truyện đang đọc