RỂ QUÝ RỂ HIỀN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



So với bất kì một lần nào trước đây đều im lặng hơn gấp

Đừng nói tới những người họ hàng đó, ngay cả Kim Tuyết Mai giờ khắc này cũng kinh ngạc muốn chết

Đây...

Đây là đồ của Cao Kình Thiên sao?

Tạm thời không nói đến những món đồ trang điểm và những tấm thẻ ngân hàng đó, chỉ nói đến mấy trăm triệu tiền mặt và chiếc đồng hồ nam giá cả thấp nhất cũng hơn một tỉ đó đã làm cho người ta kinh ngạc rớt hàm.

Thiên, đây. đây là

Kim Tuyết Mai khó có thể tin được mà chỉ vào đống tiền trên đất, vẻ mặt kinh ngạc nói với Cao Kinh Thiên.

Có nhiều tiền như thế rồi thì bọn họ cũng không cần phải vất vả kiếm tiền sinh hoạt phí nữa rồi! “Ừ, đều là của chúng ta Cao Kình Thiên hơi sửng sốt một lát rồi ngay sau đó liền thản nhiên gật đầu.

Cao Kinh Thiên bết rằng, đây là thái độ của Vũ Hoàng Chỉ là anh không ngờ rằng anh ta vậy mà nhét vào tầng cuối vali nhiều tiền mặt như thế.

Vũ Hoàng Lê có thể lăn lộn được tới ngày hôm nay, quả nhiên là không hề đơn giản.

Cao Thiên nói xong thì sau đó liền kh lưng nhặt toàn bộ đồ đạc trên mặt đất nhét lại vào vali.

Nhìn thấy Cao Thiên lấy từng xấp từng xấp mấy trăm triệu tiền mặt bỏ vào vali, hô hấp của đám họ hàng đó lại trở nên dồn dập lần nữa, bọn họ hận không thể đi lên nhặt tiền hộ Cao Kình phải Cao Kình Thiên là một đứa ở rể sao?

Cậu ta và Kim Tuyết Mai không phải là sống không hề dễ chịu ở nhà họ Kim sao? Sao lại có thể mang theo nhiều tiền mặt như vậy bên người chứ, còn có cả chiếc đồng hồ cao cấp đó nữa.

Cho dù là bọn họ không phân biệt được hàng tốt hàng xấu, nhưng chỉ cần nhìn vẻ bề ngoài của chiếc đồng hồ đó thôi thì xung đã biết giá cả cả nói chắc chắn vô cùng xa xỉ!

Người phụ nữ ban nãy trộm vali của hai người hối hận không ngừng, trước đó bà ta giống như một kẻ trộm, vội vội vàng vàng xốc đồ của hai người lên. Khi nhìn thấy giấy thì bà ta nghĩ rằng đó chỉ là một vali đựng sách mà thôi, ai biết rằng bên dưới lớp báo cũ lại có nhiều tiền như thế chứ cái đó, Kình Thiên à, những thứ này đều là của cháu sao?"

Nhoảng một cái, ánh mắt mà đám họ hàng đó nhìn về phía Cao Kinh Thiên lại xảy ra thay đổi lần nữa.

Cao Kinh Thiên thản nhiên gật đầu.

Kim Tuyết Mai vội vàng đi tới bên cạnh giúp Cao

Thiên thu dọn đồ vật. cái đó, lúc nãy mọi người chỉ là đang nói đùa với cháu thôi, hai đứa sẽ không tức giận đầu đúng đúng, chúng ta chỉ đang nói đùa với cháu thôi, ở rể cũng rất bình thường mà, tư tưởng của xã hội ngày nay và thời phong kiến trước kia đã không còn giống nhau rồi.” “Chỉ cần ở rể mà có tiền thì cũng không có ai dám khinh thường “Đừng nhặt nữa, hai đứa ở nhà cậu

Cả đám họ hàng trở mặt thật sự là còn nhanh hơn lật sách, mới đây còn muốn tổng cổ hai người đi cho sớm, bây giờ lại cực kì nhiệt tình mời chào hai người ở lại.

Nhưng Kim Tuyết Mai lại nhẹ nhàng lắc đầu, cô đã hoàn toàn xem thấu những người họ hàng này rồi. "Năm mươi triệu này coi như là tiền cơm của chúng tôi hôm nay! Cảm ơn mọi người đã tiếp đãi nhiệt tình. Cao Kinh Thiên cầm một xấp tiền lên, anh vươn tay để nó lên bàn, sau đó liền xách vali lên muốn đi. "Ai ya, ai ya, Kình Thiên à, đừng đi với thế mà " một người phụ nữ vội vàng đi tới cản anh lại. “Dì họ, nếu bạn cháu đã không thể ở lại đây được thì bọn cháu phải đi thôi. Kim Tuyết Mai nhẹ giọng nói.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, bọn họ đã sắp hối hận thổi ruột rồi.

Nếu sớm biết là như thế này thì không nên nói những lời như thế kia với hai người Cao Kình Thiên và Kim Tuyết Mai!

Nhưng mà bây giờ muốn nói gì thì cũng đã muộn rồi. “Để bọn họ đi đi. Không phải chỉ là mấy tỉ thôi sao, khi phòng của chúng ta được bồi thường thì mấy tỉ đó là cái thá gì đâu chứ?" một thanh niên cười lạnh nói.

Một cô gái trẻ đứng bên cạnh cũng tiếp lời cậu ta, cô ta nói: "Đúng thể, có tiền nhiều hơn nữa thì cũng chỉ là một tên ở rể thôi mà, có thể làm nên trò trống gì chứ?"

Dù sao thì cũng đã đắc tội với Cao Kình Thiên rồi, dứt khoát xé rách mặt luôn đi cho rồi.

Cao Kinh Thiên khẽ lắc đầu rồi muốn dẫn Kim Tuyết Mai rời đi. "Một thắng ở rể không có bản lĩnh gì thì dù có nhiều tiền hơn nữa cũng vô dụng” “Mấy tỉ mà thôi, mấy người lợi hại chân chính đều bỏ tiền vào thẻ ngân hàng hết rồi."

Đùng đùng đùng

Khi bọn họ đang thảo luận thì ngoài cửa đột nhiên vàng lên tiếng động cơ xe ô tô gầm rú. "Cậu Kình Thiên, chúng tôi tới đón cậu." Rất nhanh bên ngoài đã truyền tới âm thanh của Trương Đại Hải.

Nghe thấy giọng nói này, có hai thanh niên đã sửng sốt ngay tức khác,

Là một người trẻ tuổi ở nơi này, ông lớn như Trương Đại

Hải chính là thần tượng trong mắt bọn họ.

Vì thế nên đối với giọng nói này, bọn họ hoàn toàn không hề xa lạ chút nào!

Không đợi bọn họ hết nghi ngờ thì đã nhìn thấy Trương Đại Hải dẫn theo một đám người lúc nha lúc nhúc phía sau, trực tiếp đi vào bên trong này. "Anh Đại Hải?" một tên thanh niên trong đó hô lên một tiếng.

Nhưng mà Trương Đại Hải không thèm nhìn cậu ta cái nào, anh ta trực tiếp đi tới bên cạnh Cao Kình Thiên. “Cậu Kinh Thiên, loại chuyện nào sao có thể để cậu đích thân làm chứ, để tôi, để tôi!” Trương Đại Hải vừa nói vừa nhận lấy chiếc vali trong thay Cao Kinh Thiên. Một màn này lại làm cho đám người kia ngây ngốc lần nữa.

Trương Đại Hải chính là trùm côn đồ ở khu ngoại ô đang được khai phá của bọn họ, người nơi này cơ bản là ai cũng biết đến anh ta, cũng biết được bối cảnh sau lưng anh ta mạnh mẽ thế nào.

Nhưng mà bây giờ, thái độ của Trương Đại Hải với Cao Kình Thiên, quả thật là cũng kính đến mức khác thường! Hơn nữa còn liên mồm gọi Cao Kình Thiên là cái gì mà cậu Kình Thiên?

Đây

Này này này...

Tất cả bọn họ lại chim vào im lặng.

Nếu nói trước đó Cao Kình Thiên có mấy tỉ tiền mặt còn không đủ để bọn họ xem trọng anh.

Vậy thì thái độ bây giờ của Trường Đại Hải đối với Cao Kình Thiên thật sự là làm cho bọn họ không dám khinh thường nữa.

Anh Đại Hải tiếng tăm lừng lẫy của vùng ngoại ô, trong mắt bọn họ chính là một nhân vật cao tới mức không thể với tới nhưng trước mặt Cao Kình Thiên anh ta lại giống như một tên đàn em chính hiệu! nữa!

Đây. còn chưa đủ để chứng minh gì nữa sao? Cao Kình Thiên kia, không chỉ có tiền, mà còn có quyền Có thể cậu ta không phải là ông chủ lớn gì cả, nhưng tất cả mọi thứ mà bây giờ cậu ta bày ra trước mặt bọn họ, có rất nhiều ông chủ lớn cũng không thể có được.

Rất nhiều ông chủ lớn kiếm được rất nhiều tiền, nhưng bọn họ vẫn phải nhìn sắc mặt của Trương Đại Hải.

Cao Kinh Thiên thật sự chỉ là một tên ở rể, nhưng một kẻ ở rể như cậu ta cũng không tầm thường chút nào! “Cậu Kình Thiên, chúng ta đi thôi?” Trương Đại Hải khách khí hỏi Cao Kình Thiên. “Đi thôi.”

Cao Kinh Thiên năm tay Kim Tuyết Mai đi ra bên ngoài. Lần này, ngay cả một người họ hàng dám tiến lên ăn cản cũng không có.

Cho dù là bọn họ rất muốn ngăn cản, nhưng giờ khắc này cũng không có ai dám làm gì cả.

Nhưng bọn họ vẫn theo bản năng mà đi theo phía sau hai người Cao Kình Thiên, đi ra bên ngoài.

Có hơn hai mươi chiếc xe đang đậu bên ngoài, Trương Đại Hải đích thân đón hai người Cao Kình Thiên, cung kính

Bình luận

Truyện đang đọc